mamnongautruc.edu.vn - Biết bao chiều 1 mình lang thang, đi qua không ít con mặt đường rất lạ. Hòa vào dòng xoáy người gấp rút để chẳng ai nhận biết em cô đơn. Ở nơi nào đó anh bao gồm như em không, có nhớ về chút tình vụng gàn ngày làm sao với biết bao lời hứa hẹn. Có tỏ ra mình cứng ngắc rồi lại vỡ òa nức nở như em. Tốt với anh đó cũng chỉ là chút cảm xúc thoáng qua cùng nhạt dần như sương khói. Có lẽ chỉ bản thân em đối chọi phương sâu đậm, người đã buông tay nhưng cứ mãi dằn lặt vặt nỗi nhớ mang đến đau lòng.

Bạn đang xem: Có lẽ nào anh lại quên em


"Anh nhớ trước tiên hẹn hò, mùa thu em mang trên tóc mùi hương hoa sữa đêm.Từ ngày ấy cho giờ, đã và đang bao lần ngày thu qua.Anh lưu giữ môi hôn nồng cháy, hai tay mình núm chặt trên phố dài.|Giờ anh đón gió heo may, trê tuyến phố buồn."Chiều nay, 1 mình đi trên tuyến đường quen thuộc, con phố mà mỗi lần buồn em lại lên xe cộ buýt rồi âm thầm nhìn phố về đêm. Từng loại người nhanh chóng ngược xuôi kiếm tìm đông đảo vất vả lo toan, những chờ đón yêu thương trong cuộc sống. Em tự dưng cười, thú vui héo hắt, chẳng hiểu mình đang chũm tìm gì?Ngồi một mình lặng xem qua ô cửa nhỏ, thành phố nhộn nhịp người xe. Em để mình trôi về xa xưa nào đó, ngày còn tồn tại anh mặt cạnh. Những lúc cầm này anh lại khẽ cầm tay em, nhì đứa âm thầm thì chần chừ bao nhiêu câu chuyện. Phần nhiều hôm làm sao em mệt mỏi, anh vẫn để em tựa vào bờ vai, vờ như hững hờ, anh khẽ chuyển tay ôm em thật nhẹ. Nỗi nhớ làm cho em thổn thức, nỗi cô đơn và chông chênh những ngày vắng anh lại làm em nhảy khóc.
*

Không thể kìm nén cảm hứng khi cam kết ức ùa về trước mắt. Em rời xe và dừng tại một bến đợi xa lạ. Em mong muốn mình cứng rắn, mong mỏi xóa anh thoát ra khỏi nhịp sống thường ngày. Hạ đã dần đi xa, mang theo đông đảo phút giây nắng nóng mưa bất chợt. Phía hai bên đường bằng lăng chỉ từ sót lại vài ba cánh hoa tím ý muốn manh. Chẳng phải đặt e ấp để hóng ngày nhuộm tím góc đường. Mà giờ đây tím bi thảm như ai đó đã mỏi mòn hóng đợi."Chắc em bây giờ, một fan khác đón đưaAnh tàn sương thuốc lắng trong sương chiều.Nhưng cơn gió mùa, lành lạnh hoa sữa thơm, anh còn nghe mùi hương hương đây đóMà có lẽ nào em đã quên anh thiệt sao?"Thoảng vào gió chút se lạnh lẽo đầu thu, len vào gió mùi thơm sữa thơm dìu dịu góc phố. Em lặng lẽ đếm bước, hương thơm hoa vương trên hè phố theo gió lẻn vào tận kí ức xa xôi. Em thấy bi đát và nhớ, không biết nhớ gì? Em lại nhằm kỉ niệm chầm chậm rì rì quay về. Mùi hương sữa cứ vương vấn như nỗi thương nhớ chẳng lúc nào chịu rời khỏi em.Thời gian buông tay anh, em nhằm yêu yêu thương đi lạc không biết tìm về. Bởi vậy nhưng em cứ sống vô hồn, em chẳng khi nào mơ ước thêm một tình cảm nào dành riêng cho em nữa. Em cứ nhằm từng cuộc tình trôi qua mà không hề níu kéo. Lúc đứng đối lập nghe người ta ngỏ lời yêu thương đương, vào em lại vang vọng lời anh nói lúc phân tách tay: "Hãy tìm cho doanh nghiệp một bờ vai vững chắc và nóng hơn em nhé!"Em cúi khía cạnh quay đi, cắm chặt môi để mình không bật khóc. Em quan sát hoa sữa vẫn rơi phần lớn theo gió, xúc cảm tim mình đổ vỡ tan."Anh nhớ lốt yêu ngày ấy, đang tan cùng gần như nụ hoa cuối mùa.Chiều nay đột giớ heo may, có thu về, với anh sao nghe tưởng ngàng, cô đơn lạc thân mùa thu, hoa sữa nồng nàn..."
*

Biết bao chiều một mình lang thang, đi trải qua nhiều con mặt đường rất lạ. Hòa vào dòng người mau lẹ để chẳng ai phân biệt em cô đơn. Ở chỗ nào đó anh bao gồm như em không, gồm nhớ về chút tình vụng dại ngày làm sao với biết bao lời hứa hẹn hẹn. Bao gồm tỏ ra mình cứng ngắc rồi lại vỡ òa nức nở như em. Hay với anh này cũng chỉ là chút cảm xúc thoáng qua và nhạt dần như sương khói. Chắc rằng chỉ mình em đối kháng phương sâu đậm, người đã buông tay mà lại cứ mãi dằn lặt vặt nỗi nhớ đến đau lòng.Thu lại về sở hữu theo chút thơ mộng của đất trời. Minh mông đâu kia trong vùng cam kết ức em thấy thiết yếu mình đang nghịch vơi trên tuyến phố lá rụng vàng góc phố. Cơ mà liệu có con phố nào dẫn lối yêu thương thương tảo về. Xa xa trong ký kết ức ai đó vẫn đứng đợi em, tuy thế nhạt nhòa em chẳng nhận ra. Chỉ thấy nhói lòng với nỗi đau vẫn còn đó âm ỉ chỗ tim."Chắc em bây giờ, một bạn khác đón đưa...anh tàn khói thuốc lắng vào sương chiều.

Xem thêm: Công Thức Không Nhảy Trong Excel, Just A Moment

Nhưng cơn gió mùa, lành giá buốt hoa sữa thơm, anh còn nghe mùi hương hương phía trên đó..Mà có lẽ rằng nào em vẫn quên anh thiệt sao?"© Lê Thành Ngọc – mamnongautruc.edu.vn