Cô bắt buộc trở về.

Bạn đang xem: Cố thiếu sủng thê vô độ

Nhất định nên bảo vệ an ninh cho mình, khả năng không có sau này sẽ thảm.Hoắc Vi Vũ trường đoản cú hỏi, hai con mắt lóng lánh ánh sáng.Cô lái xe mang lại khu nhà cũ nắm gia,Mở cửa ngõ ra.Cô vọt trực tiếp vào, hô:"Thái Nhã, đi ra đến tôi."Thái Nhã đang thông tin tức vào phòng, nghe được âm nhạc của Hoắc Vi Vũ lag nảy mình, open đi ra, trong đôi mắt lóe lên phệ hoảng.
Hoắc Vi Vũ ngẩng đầu chú ý bà, xông lên trên lầu, hóa học vấn:"Tại sao phái fan giết tôi?"Thái Nhã vòng đeo tay trước ngực, nghiêng mặt, ngụy biện nói:"Tôi lưỡng lự cô sẽ nói gì cả?""Rất nhanh bà sẽ biết tôi đã nói loại gì!" Hoắc Vi Vũ lãnh đạm nói.
Thái Nhã núm chặt tay của cô, lo âu nói:"Cô hy vọng làm gì!""Tôi đã chuyển ghi hình của bà và Ngụy Tịch Phàm cho mình của tôi, nếu như tôi vô cớ mất tích trong 72 giờ, anh ta sẽ đăng đoạn đoạn clip đó lên mạng, bà thử giết thịt tôi xem!" Hoắc Vi Vũ lạnh nhạt cảnh cáo.Thái Nhã hận đến nghiến răng, ánh nhìn nhìn liếc qua cửa sổ.Bà chuyển phiên người, vậy chặt cánh ta của Hoắc Vi Vũ hô:"Hoắc Vi Vũ, đừng đẩy tôi, chớ đẩy."Hoắc Vi Vũ đơ mình, rút tay lại.Nhân thời cơ, Thái Nhã bổ xuống lầu."Mẹ." nắm Kiều Tuyết cùng Ngụy Ngạn Khang vào nhà, thấy được Thái Nhã nằm trong sàn.Thái Nhã cố kỉnh chặt cánh tay phải:"A aaaa." Trừng mắt nhìn Hoắc Vi Vũ trên lầu, nói:"Tìm ông Lục, giam cô ta lại, còn nữa, call anh nhị của nhỏ đến."Hoắc Vi Vũ từ trên cao quan sát xuống ba người.Nếu như cô nói với cố Cảo Đình, là Thái Nhã tự té xuống, anh ta tất cả tin không?
Cố Kiều Tuyết mau chóng gọi điện thoại cảm ứng thông minh ra ngoài.Ngụy Ngạn Khang lo ngại nhìn Hoắc Vi Vũ.Anh chạy lên lầu, thay chặt tay Hoắc Vi Vũ, gấp rút nói:"Đi cấp tốc lên, chờ cầm Cảo Đình tới, em liền xong đời."Hoắc Vi Vũ hất tay của Ngụy Ngạn Khang ra.Bây giờ đồng hồ cô đi, tương đương với thừa nhận mình đẩy Thái Nhã, sau đây nói dòng gì cũng tương tự không.Cô tất yêu đi."Tôi không đẩy bà ta, chủ yếu bà tự bổ xuống." Hoắc Vi Vũ đỏ đôi mắt nói."Ai tin em? chúng ta tận đôi mắt thấy em đẩy bà ta, gồm phải em ao ước nhìn thấy hậu sự mới rơi nước đôi mắt hả." Ngụy Ngạn Khang bắt đem tay cô.Khí lực của anh ấy quá lớn, Hoắc Vi Vũ bị anh kéo xuống lầu.Cố Kiều Tuyết thấy Ngụy Ngạn Khang lôi cuốn Hoắc Vi Vũ, tốt nhất thời nổi nóng, ổn định Ngụy Ngạn Khang, hóa học vấn:"Anh ước ao làm gì?""Là anh có lỗi với em ấy, bắt buộc để em ấy chịu đựng chết, đây là anh thiếu hụt em." Ngụy Ngạn Khang hất tay nắm Kiều Tuyết ra."Bây giờ anh cảm giác nợ cô ta, thời gian ngủ thuộc em, cứng rắn do đó làm gì, em cũng không tồn tại buộc anh có tác dụng như vậy." chũm Kiều Tuyết rất không bình tĩnh nói.Ngụy Ngạn Khang phương diện lạnh, hấp dẫn tay Hoắc Vi Vũ.Hoắc Vi Vũ đánh tay anh:"Ngụy Ngạn Khang, anh thả tôi ra, nếu như anh cảm thấy thiếu nợ tôi, liền mất tích khỏi quả đât của tôi đi, bao gồm nghe hay không.""Ai dám quấy rối làm việc đây." Một music nghiêm nghị vang lên, theo sau âm thanh, một bạn mặc quân phục tiến vào.Hoắc Vi Vũ biết ông, trước kia có gặp qua sinh sống hôn lễ cầm Kiều Tuyết.Là quân nhân bên fan ông nội của cố gắng Kiều Tuyết."Bác Lục." gắng Kiều Tuyết chạy mang đến trước phương diện ông, tố cáo:"Mau bắt Hoắc Vi Vũ lại, cô ta đẩy người mẹ con xuống lầu đấy."Lục Quân Hải nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, nhíu mày:
ey
Jpdi
I6Ik
Vx
NTZv
MUx
QUUp
RQk
ZZZ0h
FTUJBWFE9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoi
MHlr
Mm9u
MVE3Ul
Ro
Zl
ZKSGJDb
GNCWXFr
Vlpl
MTJa
QXBEdnorb
WI5czdk
TXFCc
GFMek5lb
GZHWFdza
Tl
CWlp
SSCIs
Im1h
Yy
I6Ijg0M2Fl
M2Zm
Mzky
NGU5MWIy
YTU4NWI3NWZi
Nz
E3MGI3YTdh
OGQ1MTky
Mz
Mz
Yj
Vh
ZDhi
YTZi
Y2U4ZWRj
Mj
M2NDgif
Q==
ey
Jpdi
I6Ilg4UGp
FRW55Vklz
R0xh
UEIy
S2M4Y3c9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoi
UUp2VWt
YSFU1WEhl
UHl
YMEU0a0t
Ua
G8y
MU9u
M0Juen
NYV3M2Qkh2c
WRx
UGV4MVRJS0Qr
SUN4Zkdh
Yk5w
Tm1GVDZ2d1Iwa
EFq
TUY4dnlod
HBu
Mj
ZCT2lm
MHpa
N0l3b
GFxc
GRVQm
Y1R3Zv
WWs9Iiwib
WFj
Ijoi
Mjg3MTI1M2Mx
NDc0MGVj
OWYw
Nz
Ay
NDFk
Mzk3Mj
Nm
Njky
ZTM4Ym
Ew
M2Rj
ZTg0YTQ2Nj
Fj
NDA5Mm
Fm
YTVm
Zm
M5MSJ9
ey
Jpdi
I6Ikwz
WDA1V3hr
SHIy
YSta
NXV4e
WJZc
VE9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoi
M2to
Y1wv
VHRIb
U1Mc
VU3b
DZWYz
Ix
ZW5JUjd
Iemp
DZDVUVzl2VWVw
NWZh
Sz
Ew
R2l
Ea
WYx
WXFr
UGZv
V3B5UTEza
XUi
LCJt
YWMi
Oi
Iz
Ym
Jh
ODdi
Nm
Zk
NGZj
NTVh
Mj
Bh
NWY2Mm
Fi
OWFk
NWY4ZTJh
OTIy
ZDVj
ZWEy
M2I3Zm
Ji
NWM1Mm
Ey
ZGE0MGQw
MTIz
In0=
ey
Jpdi
I6Ilpk
Ykx
VRk
VZT29qd
Wd
Ga2JYb
WVPYl
E9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoie
VNw
Uisx
NVRMSm
Y0d
DNWNE9z
WU5PQVh3el
Ir
N0xn
WGZr
Slwv
SVN3Rkt
MK0Er
OU93MVJq
RE03N0N0V29YSEFVe
DVk
TTVMd
Ctp
VVZSe
HBVTWN4Wn
Zo
TTJubj
Zv
MUdy
T3BRc2Nc
L2p
FNVRa
SEp
KMD0i
LCJt
YWMi
Oi
Jh
NTI0Zj
Vi
NDJh
Zm
Q4Ym
Uz
OGRh
MDYz
Nm
I3ZTYx
OTNl
ODE1YTI0M2U2MTcx
MDZh
ODU2MWM2NWMz
Nm
U1Nj
Y3OWVk
In0=
ey
Jpdi
I6Ik
FMZk
ZQc0d
UM3BGTDY4NHk0Z3ZSY0E9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoia2JZT3Z0NUNaa
VNEN2ZUbz
Jyb
TNk
Q3VKMDZo
TTdi
Rkd5Kz
ZXZz
ZIWnlq
K2Q0XC9UVG5ob
VZnd
Vwv
UFd0M056TVlq
Iiwib
WFj
Ijoi
Mj
U5Nj
Bl
OGI2OWMy
NWUw
OTBk
MDA0Ym
Uw
M2Jj
ZDZj
NGM3ZGI3MWE2NTJh
NDNl
YWQx
MGNj
ZDRl
ZWFh
Yj
Nl
YWZh
OCJ9
ey
Jpdi
I6Ij
Bk
VEd3TWkw
QW0x
RERPWGdua
EJEOEE9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoic
GVu
WTNle
TRw
MElz
Nz
Zwe
U82a
WJKSW5x
SXJ3Vk
Iw
MGZn
V0dy
RDJ4VFl
Ob
Egr
Szgw
RDRn
WHJHbn
FFRXVua
Vl
NZEFc
L052Vl
Zkd
Uw1U09SXC9o
MG1Eam9k
SWRGM2Yz
Q05MUn
FKMUJMb
FJWS0p5QXVVS2xz
Q1Jo
Rl
BZWVQwe
VN0Mj
VMUy
Is
Im1h
Yy
I6Ijg0Yz
U0OTNh
ZWYx
Nz
Fi
ZWMw
YTFi
Yjdl
OWQx
MDM1YWIx
ZDYw
NTJk
Nj
E0MDdl
ZDFm
N2Iy
NTk3NTM1MDVk
ZDMz
OTEif
Q==
ey
Jpdi
I6Inow
Wm
RCd
TZ4Vn
Jn
VEJp
Qld
WZENIek
E9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoidn
VUWTJRZ0h
GZ0ZTSTc2SWxq
MGF5Ym
Rr
Rn
B6Rm
ZMS1wv
Tll
ZVHBMXC9CNk9PTHh
OYk
FDSk9IU0Rx
S0x
DS0xp
YUx
NIiwib
WFj
Ijoi
ZWQ0OTU0Nj
Iw
MTgx
Yz
Q2ZTA5YWUx
Zjg5Mz
Nh
MDg4Njdk
ZTZi
Zj
Zi
OWRk
Y2Q5OThh
ZDlh
MTUz
ZTQ4ZWEz
NDE3NCJ9
ey
Jpdi
I6Ij
Jh
U25xd
VNVSWpo
MXpw
QVNo
Wl
Iz
Ul
E9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoic2lj
WU0w
Uz
Nn
RElh
N0k0UDk5M0Ry
NG83el
Zqcn
FQY3FQb
DQr
Wj
Zv
UVwv
Ylk0Nj
FMRGd
SY1g3NEM1cm
Vhb
HF2b
E1Td
VZab
St
HZHo0Y2t
BRWp
EXC8xa3Vn
Wmhnel
Rt
WXBTem42Sk83V0N5NUp5Zz0i
LCJt
YWMi
Oi
I5Njc2M2Q1NDYx
MTY4Nj
Bj
Mz
A2Mz
Bh
NGQy
OWQ1ZDVm
Yj
Vk
ZDVm
Yj
Nl
ZDNm
Nm
U1Yzhm
MTI1OTgy
Mj
Rj
Mz
Y3Y2E1In0=
ey
Jpdi
I6Ik
FXOGd
KTWlran
Nze
TVTV2Zh
Tncye
Hc9PSIs
In
Zhb
HVl
Ijoi
VU5k
MUY5UVd0az
Y2UVRxeit
IMUhk
ODE5c
G1Md
WF1T0J4QUg1Sjh
GZGt2e
Ep
CNTNyej
BJcz
My
K3lw
Ylp
FQXJTOCIs
Im1h
Yy
I6Im
Rl
OTZi
ZDE4Nz
E2NDBm
NTgz
NDYy
Nj
Zl
Y2Uy
MDRj
Mz
M2OWVj
ZDIw
Zm
Vk
Yj
Mw
Mm
U0ZTQ3YTRk
Zm
Iy
ZGE3NDEy
ODcif
Q==
ey
Jpdi
I6In
JTe
DVw
NGZ0b
Xh
NVmxc
L2N2Mkl4b1RBPT0i
LCJ2YWx1ZSI6Ilp2bj
Nob
XRXVm
N4SDNk
VXBz
U0ZDTkt
Jd
Ed
VWj
I1Mz
A2Um1ud
XFnck
JLdzdoa
VBUN3da
RGx
TV0I0ZVY2Y25i
ME5j
MDgwa
Eh
FNUp
HZDh
NMGRpb
G5YTk
Zv
UDB2c0ZVTm
R2M290ck
ZRQTRc
L1Jw
Zz0i
LCJt
YWMi
Oi
Ix
Zjc3Mz
Y3Mj
Ax
ZTU1Nzkw
Yj
Qy
NDEx
Mj
Y4ZWUy
Zjg2ZWZi
Y2Ji
ZGRj
Yz
Y1Yj
Q0OWNm
Yz
Yy
Nm
Q0Y2Ux
ZTI1Yjhj
In0=

Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!

Truyện bắt đầu hay giành cho bạn

Tổng tài của mình là ba của con tôi
Chiến thần Tu La
Quỷ Môn Độc Thánh
Cực phẩm Tông sư
Đoàn sát thủ tiến hóa thần cấp
Hậu duệ kiếm thần
Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn
Thần y trở lại
Phá quân mệnh
Hóa Ra Anh Là chàng Trai Năm Ấy
Truyền Nhân Thiên Y
Long Uy Chiến Thần
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần
Yêu Một Được hai – Cô bà xã Của Lục Tổng

Top Truyện tốt nhất

Cự Long Thức TỉnhĐệ tốt nhất kiếm thầnLên Nhầm xe pháo Hoa Cưới chồng Như Ý
Rể quý trời choXà đại nhânVương Phi bướng bỉnh là Thần Y
Nghịch Tập, Sủng nhanh Còn KịpChàng rể quyền thếChiến Lang Ở Rể

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất


Anh là tổng giám đốc hàng tỷ, trên thương trường không có ai là băn khoăn danh tiếng, lời đồn anh là 1 trong những người giá lùng, ko gần nữ sắc. Giỏi nhiên lại chỉ cưng chiều một mình cô.

Trước lời mật ngọt dỗ dành của người đàn ông bạc đãi tỷ này, cô mù mờ lâm vào vòng tay của anh, được anh sủng tận trời, còn giúp cô lấy lại công bằng.

Đối với người khác, cô chỉ cần vô dụng, so với anh, cô lại là bảo bối quý giá.

"Hứa Mộc Mộc, đời này em chỉ trực thuộc về một mình tôi!"


*

 

Đêm lạnh.

Từng giọt mưa rơi xuống to lớn như phân tử đậu, gió cuốn theo mưa mờ mịt táp vào cửa kính xe cộ ô tô, rơi lộp độp từng tiếng. Rứa Bắc Thần ngồi tựa người vào ghế da, hai con mắt nhắm nghiền nghỉ ngơi, khí chất lãnh đạm cao ngạo, dung mạo anh tuấn. Đôi môi mỏng dính tuyệt mỹ kiên nghị khá mím lại, chiếc mũi tao nhã, làn tóc đen gồm vài gai rơi trên vầng trán. Trên fan anh là bộ áo quần vest được giảm may chỉnh tề càng có tác dụng tôn thêm tầm vóc hoàn mỹ, tầm vóc này nếu có bất cứ cô gái nào nhận thấy e rằng cũng bắt buộc si mê.

Trên yêu đương trường không người nào là phân vân Cố Bắc Thần nổi danh là một người có công dụng điều hành marketing cao siêu, vậy trong tay đại nghiệp của vậy gia đứng tuyệt nhất nhì trên rứa giới. Cả lừng danh và quyền lực tối cao đều đạt mức đỉnh cao, hình trạng càng để cho tất cả các thiếu nữ ham muốn, chính vì như thế mà người trong giới ai nấy cũng muốn con mình có thể lọt vào mắt xanh của anh.

 Lúc này tài xế lưu lại đang chú ý lái xe pháo thì cố Minh Quân, phụ thân của cầm Bắc Thần- quản trị Cố call tới, anh ta liếc ánh mắt thấy anh vẫn nhắm mắt, thái độ dường như không quan liêu tâm, bấy tiếng anh ta bắt đầu dám ấn nút nghe.

 “A lô chủ tịch Cố?”

 “Tài xế Lưu, Bắc Thần đâu?” Giọng vắt Minh Quân trầm trầm nghiêm nghị.

 “Dạ, thế tổng đang ngồi nghỉ ngơi phía sau ạ, cửa hàng chúng tôi đang trên đường về nhà biệt thự của rứa gia thưa ngài.” lái xe Lưu cẩn thận đáp.

 “Được rồi.”

 Cố minh chủ chỉ đáp ngắn gọn, sau đó ngắt máy. Tài xế lưu lại theo kinh nghiệm lại nhìn lên, tức tốc bắt gặp góc nhìn xanh lam trầm lặng đang quan sát mình, anh ta bỗng nhiên nuốt nước bọt một chiếc rồi nói:

 “Cố tổng? Tôi có tác dụng phiền ngài ạ? Vừa nãy chủ tịch Cố gọi điện tới…”

 “Tôi biết rồi.” nắm Bắc Thần thư thả nhạt ngắt lời.

 Tài xế lưu tức thì yên lặng không nói gì nữa.

 Bên ngoài trời vẫn vẫn mưa to, con đường trơn, gió còn thổi táo bạo nên bác tài Lưu nên lái xe cảnh giác hơn. Từ buổi tiệc trở về đã sắp khuya, con đường rộng lớn chỉ có vài mẫu xe ô tô trải qua lại thân mưa gió bão bùng, phía bên ngoài cửa kính xe pháo mưa vết mờ do bụi đã mịt mù, ánh sáng từ đèn đường đổ nhiều năm bị biến tấu trong làn mưa, thỉnh thoảng lại sở hữu vài dòng xe chạy vụt qua.

 Giữa trận mưa đó, tự dưng nhiên xuất hiện một bóng hình bé guộc, xống áo trên người cô đã rách rưới cùng lấm bẩn, gương mặt cũng bị bẩn, nhì bàn tay xây xát máu bám cả bùn đất. Đôi tay cô ôm chặt một cái hộp gỗ, đang cố thoát thoát khỏi hai người bọn ông.

 “Xin…xin hãy tha mang đến tôi…” hứa hẹn Mộc Mộc run rẩy nói, cô lần mò phụ thuộc vào tường muốn chạy đi, dựa vào cảm hứng mà tránh mặt bàn tay của hai gã lũ ông say rượu trong tối khuya.

 Hai người đàn ông kia nhìn tầm dáng của cô ngược lại không có thấy gì chút yêu mến xót cơ mà còn thích thú đùa cợt:

“Hóa ra là một con mù…đã mù lại còn là ăn xin.”

 Cô không xem xét lời nói của lũ họ, cô chỉ muốn thoát ra khỏi hai gã bầy ông này, mà lại men rượu sẽ lên thì một người vừa mù vừa dơ bẩn như hẹn Mộc Mộc cũng trở thành phương châm cho bầy chúng.

 “Này, cô em muốn thoát ra khỏi đây thì nên chiều hai lũ anh.” Một gã nói, còn thô bỉ va vào vai cô. Gã còn lại thì cười ha hả.

 “Đừng mà…tôi xin những người, hãy tha mang đến tôi.”

 Cô cầu xin thêm một lượt nữa, nhưng góc nhìn của lũ chúng chú ý cô đầy mê mệt muốn y như loài thú dữ, hứa Mộc Mộc đáng tiếc không nhìn thấy, chỉ biết ôm chặt lấy chiếc hộp mộc trong lòng, hành vi đó vẫn lọt vào đôi mắt của một tên, hắn cho là cô đang giấu tiền hoặc thiết bị đạc có mức giá trị phía bên trong nên đã tàn khốc giật lấy, kế tiếp đẩy cô xẻ sõng soài.

 Hứa Mộc Mộc nỗ lực giữ mang nó mà lại không được, còn bị đẩy ngã. Đầu gối cọ vào nền xi-măng lập tức rách ra rồi chảy máu, lần đau nhói ập đến, cả người lại dính kèm thêm nước bẩn. Tuy thế cô vẫn ko màng cơ mà lao đến ao ước giật lại loại hộp gỗ của mình.

 “Trả cho tôi…xin các người hãy trả nó đến tôi.”

 Cô cụ chặt vào gấu quần một gã, van lơn yếu ớt, tên kia không mến tiếc đấm đá Hứa Mộc Mộc thêm một chiếc nữa rồi mở loại hộp ra, nhưng bên phía trong không hề tất cả tiền tốt vàng tệ bạc châu báu nhưng mà chỉ có một nhỏ búp bê bằng gỗ.

 “Cái đéo gì đây? mày lừa bọn ông à?”

 Hai tên đó gian ác không cướp được gì thì tức giận thi nhau sút vào cô, hẹn Mộc Mộc co người lại run rẩy, toàn bộ cơ thể đầy lốt bầm tím xước xát nay lại thêm lốt thương mới.

 Mắt cô không nhìn thấy gì, bàn tay đau buốt trườn trên nền đất nhơ bẩn mò lấy chiếc hộp gỗ mà bọn chúng vừa ném xuống, bạn bị mất đi thị giác thì thính giác lại khôn xiết nhạy yêu cầu cô đã nghe được nơi dòng hộp bị rơi xuống, tìm được nó nhưng bên trong lại ko thấy con búp bê mộc đâu nữa.

 “Con búp bê đâu? Nó đâu rồi? Mau trả lại nó mang lại tôi!” hứa hẹn Mộc Mộc không tìm kiếm thấy nó thì hét lên, bàn tay trắng nhợt bấu vào người đàn chúng.

 Hai thương hiệu đó do dự con búp bê đó lại quan trọng đặc biệt với cô thế, bầy chúng đựng tiếng mỉm cười haha như quỷ dữ, còn hứa Mộc Mộc cứ quơ tay loàn xạ:

 “Mau trả này lại cho tôi!”

 “Cô em chiều đàn anh đi thì bọn anh sẽ trả.” Hắn ta thương hiệu vuốt lên phương diện cô một cái, hẹn Mộc Mộc giận quá cắn vào tay hắn thiệt mạnh, thương hiệu đó bị đau nhức lập tức tát cô rồi chửi:

 “Con điên này! Chỉ là 1 trong những con búp bê giẻ rách nát mà giữ lại như vàng thế…bọn tao quăng nó đi rồi.”

 Cô ko cam tâm điên cuồng mò mẫm tra cứu nó, hai gã lũ ông hôm nay mới chú ý tới đôi chân của cô lòi ra dưới làn váy rách rưới rưới, liếm môi ra hiệu lẫn nhau muốn cưỡng dâm cô.

 Dù sao cũng chỉ là một trong những con nạp năng lượng mày rách rưới, lại còn mù lòa thì bầy chúng có gì đề xuất sợ chứ?

 Nghĩ là làm, hứa hẹn Mộc Mộc đang bò dưới đất bỗng nhiên bị bọn chúng đè nghiến bên trên đất, bọn chúng giữ chặt đem cô không cho vùng vẫy rồi xé áo trên tín đồ cô xuống, bàn tay luồn vào sờ vào làn da mềm mại, bất ngờ nhìn cô rách rưới bẩn thỉu mà body lại mềm mại và mượt mà mịn màng thế.

 “Không! Buông tôi ra! cứu giúp tôi với huhu…” Giọng cô hét lên bất lực rồi mất hút vào làn mưa.

Xem thêm: Phần mềm đổi đuôi format factory 32/64 bit, tải format factory 32bit, 64bit

 Hai gã bọn ông đã biết thành dục vọng che mờ con mắt thi nhau sờ soạng khắp tín đồ cô, bọn chúng bịt mồm cô lại, còn hứa hẹn Mộc Mộc vô vọng vùng vẫy, nước đôi mắt hòa với nước mưa tan trên gương mặt tí hon gò của cô, đầm trên người đã trở nên xé lòi ra một nửa bầu ngực white ngần. Đúng từ bây giờ không biết hứa hẹn Mộc Mộc lấy sức lực lao động từ đâu mà lại cắn rất mạnh vào tay của chúng, đấm đá vào khu vực đó của bầy chúng một chiếc rồi vùng ra chạy thoát.