*

Nghị luận: “Đi cho biết đó biết đây. Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”

Mở bài:

Cuộc đời con người, từ khi sinh ra đến lúc trưởng thành nếu không có những chông gai và thử thách thì sẽ chẳng bao giờ trở nên chính chắn được. Đời người là như thế. Nếu không có những lần vấp ngã, những lần trốn chạy và những lần đấu tranh ở cái xã hội đầy bi thương thì cơ bản là đang tồn tại chứ chẳng phải sống. Bởi thế, người xưa có câu “Đi cho biết đó biết đây. Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”.

Bạn đang xem: Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn

Thân bài:

“Biết đó biết đây” nghĩa đen là đi để biết về cái này đi để biết về cái kia, đi để biết được kĩ năng sống. Nghĩa bóng là đi để trưởng thành đi để thành công. “Ở nhà với mẹ” nghĩa là chỉ quanh quẩn ở nơi quen thuộc, sống dựa dẫm và không có khát vọng lớn lao. “Biết ngày nào khôn” nghĩa đen là ngày nào tốt hơn, ngày nào giỏi hơn. Nghĩa bóng là ngày nào trưởng thành, ngày mà chẳng còn sợ hãi để chống chọi với cái xã hội ngoài kia


Con người ta đều cho rằng, việc đi thật xa để trưởng thành là một điều gì đó rất thú vị. Để trải nghiệm những gì ở ngoài kia, khi ta dần lớn lên, ta sẽ không bị bỡ ngỡ. Nếu ta cứ phụ thuộc vào gia đình, ỉ lại vào ba mẹ, ông bà. Thế cho tôi hỏi, họ có ở mãi bên bạn không? Họ có cùng bạn đi đến suốt đời không? Họ có thể nào có mặt mỗi khi bạn cần không? Họ có luôn sẵn sàng chìa tay ra nâng đỡ bạn mỗi khi bạn vấp ngã không? Cái gì cũng có giới hạn! Cái gì cũng có chừng mực. Chẳng có gì ở bên ta mãi mãi đâu! Nên ta phải tự đi.

Tự đi bằng chính đôi chân của mình trên con đương mình chọn lựa. Để ta biết và học hỏi những gì mà người đời họ đối xử với nhau. Ai cũng có mặt trái và mặt phải. Không ai tốt với ai như lời họ nói đâu. Hãy đi để nếm trải những đau thương ấy! Hãy đi để tập quen dần với việc vấp ngã rồi tự gồng sức đứng lên. Cuộc đời bạn, cuộc sống bạn, tương lại bạn, sự nghiệp bạn. Tất cả, tất cả là do chính bạn quyết định. Không phải ai khác mà là bạn. Chính bạn!

Cũng như những thiên tài, những người kĩ sư hay tiến sĩ, tất cả họ có nhờ đến mà trở thành không? Nhà bác học Thomas Edison sáng tạo ra bóng đèn điện dù thất bại biết bao lần, ông ấy có nhờ đến gia đình hay người thân không? Tại sao ông ấy qua bao thất bại lại thành công? Chẳng phải là do tư duy học hỏi và sau bao nhiêu ngày nghiên cứu sao?

Trong học tập, học sinh giỏi có phải là vì họ dựa dẫn gia đình, nhờ ba mẹ giải bài và để ba mẹ đi thi rồii mình được học sinh giỏi không? Hay là vì ngày ngày học hỏi, chăm chỉ ôn bài mà có thành quả như ngày hôm nay?


Đừng dựa dẫm vào ai mà bước lên đỉnh vinh quang hết. Không có gì là mãi mãi đâu! Bạn hãy tự bước đi đi. Hãy đi để có thêm kinh nghiệm, sống một cuộc đời không cần dựa dẫm vài bất kì ai. Hãy đi trên con đường chỉ toàn dấu chân của chính bạn! Vì đó mới là thật sự là những gì bạn cần phải làm.

Kết bài:

Hãy đi thôi các bạn của tôi! Hãy mạnh mẽ bước tới phía trước dù có gian nan nào đợi chờ ta đi nữa. Hãy bước đến những nơi ta cần đến. Hãy học tập những gì ta cần học tập. Đừng hoài nghi và không bao giờ chán nản. Bởi những khổ nhọc trong học tập hôm nay chỉ là tạm thời còn nỗi khổ đau vì không chịu học sẽ là mãi mãi. bạn là ai, là gì ở ngày mai là do việc học của các bạn của ngày hôm nay quyết định.

Bài làm 2


Từ xưa đến nay, ông cha ta đã truyền miệng câu tục ngữ “Đi cho biết đó biết đây. Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”. Đâu chỉ nói đến chuyện đi, câu tục ngữ còn khuyên ta nhiều đều sâu sắc. Câu tục ngữ nói về cuộc sống tự do của con người. Đi ra ngoài để học hỏi, để hiểu biết về cuộc sống. Con người chúng ta nên học cách sống năng động, cách cởi mở.

Về ý nghĩa, câu tục ngữ khuyên ta nên rời xa ngôi nhà quen thuộc đi đây đi đó để tăng cường sự hiểu biết thế giới. Đi ra ngoài để học hỏi, để hiểu biết về cuộc sống. Con người chúng ta nên học cách sống năng động, cách cởi mở.

Ta nên đi ra ngoài để thấy được cái hay, cái tốt của mọi đất nước, thành phố ở gần hoặc xa chúng ta, biết được những kì quan thế giới. Câu tục ngữ “Đi cho biết đó biết đây. Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn” còn nói lên cho chúng ta biết về cách học của con người, về cách sống. Khi ta giam mình ở nhà, nó sẽ làm ta không biết được bên ngoài có những thứ gì mới mẻ. Nên ra ngoài để tận hưởng tất cả, bởi vì con người chỉ có thể sống một lần duy nhất, cho nên hãy tận hưởng những gì ta đang thấy hoặc đang có.

Ở nhà với mẹ là một hành động không đúng cũng không sai. Nhưng! Nó sẽ khiến ta trở thành một con người vô cảm. Vì thế ta nên tiếp xúc với xã hội bên ngoài. Mở mang tầm nhìn, mở mang tầm mắt, mở mang trí tuệ giúp ta cảm thấy cuộc sống của mình không còn vô vị như lúc trước.

Thế giới rộng lớn, còn hiểu biết của bản thân con người vô cùng nhỏ bé. Nếu không chịu khó đi đến nhiều nơi, nhìn thấy nhiều thứ, tăng cường học hỏi thì không thể hiểu biết nhiều về cuộc sống, không thể tiến bộ được. Cuộc sống có biết bao nhiêu cảnh đẹp, có biết bao nhiêu điều thú vị mà ta chưa hề nghe thấy hoặc nhìn thấy. nếu không đi đến, không khám phá, không tận hưởng những giá trị ở trên đời mà chỉ quẩn quanh nơi ở thì bạn đã sống một cuộc đời lãng phí.

Ca dao “Đi cho biết đó biết đây/Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”

Phạm Kim Thoa 18 Tháng Tư, 2019 Ca dao tục ngữ thành ngữ 15957 Views


“Đi cho biết đó biết đây

 Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”

Thế giới bao la và rộng lớn đang chờ chúng ta khám phá. Nếu chỉ có một kiếp người để sống vậy thì tại sao, bạn lại không chọn một cuộc sống đầy sắc màu. Nếu cơ cơ hội, hãy mạnh dạn bước ra khỏi vỏ bọc của riêng mình và dấn thân vào thế giới bao la. Chỉ khi trải nghiệm và va vấp nhiều với thực tế, con người chúng ta mới rút ra những bài học quý báu cho riêng mình. Cứ đi đi nếu bạn còn có thể…


“Đi cho biết đó biết đây”

Đi để làm gì? “Đi cho biết đó biết đây”, đi ra ngoài là để “biết” và để mở rộng tầm mắt. Đi để thấy được nhiều cái tốt đẹp của mọi miền quê, mọi xứ sở, mọi chân trời xa xôi, để học hỏi những điều hay, điều mới lạ của thiên hạ. Đi để biết cái văn minh, tiến bộ của xứ người, để học hỏi cách làm ăn, để cho trí tuệ, tâm hồn, cuộc sống của mình trở nên phong phú, giàu có.


“Đi cho biết đó biết đây/Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”


“Đi cho biết đó biết đây” là để tự cởi trói, thoát ly cuộc sống chật hẹp, quẩn quanh nơi xó bếp, trong luỹ tre làng, “chỉ biết ở nhà với mẹ”, không dám đi đâu xa, khác nào “Gà cồ ăn quẩn cối xay”, thì “biết ngày nào khôn”. Sống bảo thủ, sống chật hẹp, sống tù túng mãi như thế thì làm sao có thể theo kịp thiên hạ, khó mà làm nên sự nghiệp gì to tát chứ nói chi là góp phần phát triển đất nước.

Không cần thiết phải đi đến những nơi xa xôi, cũng không cần phải bôn ba quá lâu. Khi nào chúng ta tự nhận thức được rằng mình cần quay về thì hãy quay về. Tôi đã từng nghe một câu nói rất hay “Khi còn trẻ, hãy đi nhiều một chút để khi về già còn có cái để mà nhớ lại. Có những con đường mà giày cao gót không thể đi đến, có những con người mà bạn sẽ chẳng bao giờ gặp được ở những tòa nhà văn phòng. Thế nên nếu có cơ hội, hãy cứ mạnh mẽ đưa bước chân mà đi. Bởi vì thanh xuân này chẳng mấy chốc mà trôi qua hết, những gì chúng ta để lại chỉ còn những kỉ niệm đẹp nhất mà thôi.

Khi bước ra thế giới bên ngoài, bạn sẽ ngạc nhiên đấy

Chắc chắn rồi, có những chuyện bạn vẫn luôn nghĩ và tưởng tượng nhưng không hề biết thực tế thì khác hẳn. Bạn phải đi đến đó, trải nghiệm nó và nhận lấy bài học cho mình. Có thể là lần du lịch nhớ đời vì bị lừa tiền xe hay tiền khách sạn, có thể là vô nhầm quán ăn lấy giá cắt cổ, cũng có thể gặp được những người dân miền núi hiếu khách,…Tất cả đều khiến cho bạn thông thái và hiểu biết hơn. Cuộc sống ngoài kia có những con người tốt bụng, hiền lành nhưng cũng không thiếu những góc tối khiến người ta cảnh giác.

Đừng chỉ mãi là chú chim bé nhỏ được nhốt trong chiếc lồng son chật hẹp, bạn có thể được ăn ngon, ngủ ngon nhưng không hề biết được giá trị của sự tự do. Khi bạn tự mình thoát ra khỏi giới hạn, niềm vui hay nỗi đau cũng sẽ là bài học quý giá để trưởng thành.

Ra ngoài để cảm thấy mình còn nhỏ bé

Tôi có cô bạn suốt ngày ru rú ở nhà, cô ấy đi làm rồi về nhà, xem phim và nghiền ngẫm những quyển truyện ngôn tình. Rất khó để rủ cô nàng ra ngoài, thỉnh thoảng mới “mời” được nàng đi xem phim hoặc ăn uống cuối tuần. Đối với cô ấy, cuộc sống sẽ được giải quyết giống như vài bộ phim hay quyển truyện. Và cô hoàn toàn tự tin áp dụng kiến thức đó vào đời sống hàng ngày.


“Đi cho biết đó biết đây/Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”


Tôi cũng đã từng có những khoảng thời gian như thế nhưng bây giờ, mọi thứ đã khá hơn. Bởi vì, tôi nhận ra thanh xuân thật sự trôi qua rất nhanh chóng và càng nhanh nếu chúng ta bỏ qua nó. Vì thế, nhân lúc còn có thể, chúng ta hãy đi đến những nơi mà mình muốn đi, làm điều mình muốn làm.

Nếu được, hãy khám phá mọi nơi cùng với gia đình, bạn bè và những người bạn yêu thương. Hạnh phúc chính là sự sẻ chia và cùng nhau tận hưởng nó. Khi chúng ta bứt phá ra khỏi mọi giới hạn, chúng ta sẽ nhận ra còn nhiều thứ hay ho đang chờ mình.

Đời không giống như mơ

Những người sống trong “nhung lụa”, ít va vấp với thế giới bên ngoài sẽ cảm nhận nó màu hồng, hoặc nhiều lắm là biết nó khắc nghiệt nhưng chưa từng nếm trải. Kẻ xấu sẽ không thể hiện mình là kẻ xấu trên nét mặt, thật giả hay xấu tốt sẽ trở nên lẫn lộn. Nếu không có kinh nghiệm, bạn sẽ bị họ lừa mị ngay.

Lúc mới lên Sài Gòn học, tôi từng bị lừa tiền từ chỗ giới thiệu việc làm, ra đường thì bị móc túi, đi làm thêm thì đồng nghiệp ganh ghét,…Nhiều lúc thấy vô cùng chán nản, muốn quay về với ba mẹ cho xong chuyện. Thế nhưng, chân đã lỡ leo lên lưng cọp rồi thì biết làm sao mà xuống được. Bước ra ngoài mới thấy thế giới không mộng mơ như mình vẫn nghĩ. Cái mà mình phải đối mặt là sự tranh đua khắc nghiệt của người đời.

Cô bạn của tôi rồi sẽ có một ngày buộc phải bỏ đi vỏ ốc và chui đầu ra ngoài. Lúc đó, liệu kiến thức hoa mỹ có làm cô vững vàng trên đường đời hay chỉ là những cú sốc khiến mình ngơ ngác và đau đớn. Không bước ra ngoài, chúng ta mãi chỉ là những chú ếch nhỏ bé nghĩ bầu trời chỉ to bằng cái vung. Rồi lơ ngơ vênh váo để chờ cuộc đời tát cho một cái thật đau. Khi tình giấc, mọi chuyện đã quá muộn để hối hận….

Đừng để bản thân phải hối hận

Phần lớn những người đi qua thời thanh xuân đều tiếc nuối nó, họ ước giá như có thể quay lại để một lần nữa vẫy vùng với tuổi trẻ. Họ sẽ đi tới những con đường xanh rợp bóng cây, leo lên ngọn núi cao để ngắm thành phố phía dưới, chu du vào những miền đất lạ, sống hết mình cho đam mê,…Những người đã đi qua và họ cảm thấy hối tiếc vì những điều dang dở chưa thực hiện. Còn chúng ta đang sống trong thời kì đẹp nhất của đời người lại lơ là bỏ qua.

Xem thêm: Cách Bỏ Ghi Chú Trong Word Đơn Giản, Tạo, Xóa Ghi Chú (Comment) Trong Word Đơn Giản!

Ai cũng có những lựa chọn riêng cho mình và tôi chỉ mong rằng, tất cả chúng ta đều sẽ không hối hận.


Gõ Tiếng Việt > Ca dao tục ngữ thành ngữ > Ca dao “Đi cho biết đó biết đây/Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn”
*
ZIP 20 phần mềm tốt nhất cho nén file 2016, Dạy Học mat xa, dạy massage body, Mi Katun