"Thanh xuân của ai không mơ hồ?!" của tác giả Lưu Đồng là một quyển tùy bút ghi chép lại hành trình 10 năm  23-33 tuổi. Anh cần mẫn ghi chép lại tỉ mỉ từng sự việc, biến cố đã xảy ra trong cuộc đời mình. Với suy nghĩ đơn thuần chỉ muốn lưu giữ thành xuân của chính mình.

Bạn đang xem: Thanh xuân của ai không mơ hồ

Cũng giống như nhiều bạn trẻ khác, khi chàng trai trẻ Lưu Đồng đặt những bước chân đầu tiên trên con đường lập nghiệp đã gặp không ít những khó khăn. Đam mê viết lách nhưng những tác phẩm anh gửi đi đều bị trả về. Vấp phải chông gai khó khăn, anh mơ hồ lạc bước không biết con đường mình chọn đúng hay sai.Nhưng rồi, với niềm đam mê viết lách, chàng trai trẻ cũng được đền đáp, cuốn sách anh kiên trì ghi chép trong suốt mười năm đạt mốc tiêu thụ trên mười triệu, trở thành cuốn sách "gối đầu" của nhiều bạn đọc trẻ, giúp những đọc giả trẻ tìm thấy chính mình trong tuổi thanh xuân đầy mơ hồ.

Trước sự thành công ấy, tác giả cuốn sách cho rằng mình không tài năng hơn người khác, đây chỉ là niềm đam mê, một mực cố chấp, kiên trì đến cùng của tuổi trẻ.Mỗi ngày anh đều dành một khoảng thời gian để viết dù không biết rằng đứa con tinh thần của mình có được xuất bản, được chào đón không. Anh viết vì đam mê vì chính bản thân mình. Đối với Lưu Đồng, khi tuổi còn trẻ, phải kiên trì làm, vấp ngã rồi sẽ lại tự đứng lên, sai rồi thì sẽ  sửa.


"Bất cứ chuyện gì, đừng gửi gắm hi vọng vào người khác. Bằng không kết quả duy nhất chính là trờ tay không kịp, cảm giác an toàn chỉ có thể tự mình cho mình."

Khi còn trẻ, ai cũng phải mò mẫm để tìm ra con đường thuộc về mình, muốn biết còn đường đúng ta chỉ có thể dùng phép thử. Anh may mắn hơn nhiều bạn bè khác khi tìm ra con đường cho mình để gắn bó, trong khi đó nhiều người vẫn lạc bước, mãi chẳng thể tìm được lối ra.

Xem thêm: Sau 7 Năm, Shin Se Kyung Đã Chịu Lên Tiếng Về Cái Kết Của High Kick 2 "

Lật giở từng trang sách "Thanh xuân của ai không mơ hồ?!" ta như thấy lại những kí ức tươi đẹp mơ hồ, phút giây huy hoàng, thậm chí là đau đớn của mỗi người ở tuổi thanh xuân.Cảm giác bon chen giữa biết bao nhiêu người để vươn lên, gai góc để chống chọi với cuộc đời. 

Bên cạnh đó tác giả cũng đề cập đến những người xuất hiện trong cuộc đời mình dù thoáng qua hay sâu đậm cũng để lại những ấn tượng khó phai nhòa trong kí ức. Trong số họ, có người mang đến cho ta cảm giác hạnh phúc, người làm ta tổn thương, làm trái tim ta loạn nhịp rồi biến mất mãi mãi... Họ tô thêm những mảng màu khác nhau cho bức tranh thanh xuân của chúng ta. Nếu không có họ ta mãi mãi không thể trưởng thành như ngày hôm nay. 

"Ý nghĩa tồn tại của một số người, chung quy là giúp người khác trưởng thành sau đó biến mất"

Không mang những biến cố gay cấn hay lời văn lãng mạn, bay bổng lay động lòng người. Lời văn nhẹ nhàng, bình dị và chân thật, mỗi câu chuyện bên trong là  những kí ức vườn trường và những năm đầu lăn lộn trong xã hội không chỉ riêng anh mà còn có hình bóng thanh xuân của mọi người trong đó.