Cổ kim sử sách không hề thiếu mỹ nhân, những câu chuyện về chúng ta là truyền kì lưu lại danh làm nhiều chủng loại thêm hành trình lịch sử bi hùng của thanh nhã 5000 năm bên trên vùng khu đất Thần Châu xưa: “Ai kẻ trí, ai tín đồ khờ; sau cuối cũng là mây khói bay”.

Bạn đang xem: Thập đại mỹ nam trung hoa cổ quốc

1. Tây Thi Trầm Ngư


*
Hình tượng Tây Thi trong số tác phẩm hội họa cổ đại.

Tây Thi là bạn Chiết Giang thời Xuân Thu, tên thật là Thi Di Quang, nhà ở thôn phía Tây nên người ta gọi là Tây Thi. Bí quyết gọi này dùng làm phân biệt với cô gái khác cũng họ Thi nhưng ở xóm phía Đông, tức Đông Thi, người được nói đến trong câu thành ngữ “Đông Thi hiệu tần”, ý chỉ bài toán Đông Thi bắt chiếc Tây Thi nhăn mặt, cau mày khiến cho dung mạo vì thế khó coi. Câu thành ngữ ngầm chỉ những người không biết phân biệt giỏi xấu, cứ bắt chước làm theo một biện pháp máy móc.

Để ví vẻ rất đẹp của Tây Thi, dân gian tương tương truyền khi người vợ giặt áo mặt bờ sông, láng soi mặt nước, cá dưới sông vì nhìn thấy vẻ đẹp nhất bội phần này nhưng say mê mang lại quên cả bơi, dần dần lặn xuống lòng sông. Từ bỏ đó, fan trong vùng xưng tụng nữ là “Tây Thi Trầm Ngư”.

Tây Thi xuất thân vốn chỉ là cô gái giặt lụa bên sông, nhưng Câu Tiễn vì mong ước phục quốc nên đã khuyến mãi nàng cho Ngô vương Phù Sai. Bao gồm người nhận định rằng đây đó là trường thích hợp “mỹ nhân kế” thứ nhất được áp dụng.


Rất các tác phẩm văn học viết về Tây Thi, trong những số đó có bài bác thơ “Ẩm hồ nước thượng sơ tình hậu vũ” của đánh Đông Pha. Trong bài xích thơ này, ông đã đối chiếu Tây hồ với Tây Thi, bảo rằng trang hotgirl dù điểm phấn đánh son ít giỏi nhiều số đông đẹp như nhau; còn Tây hồ, mặc dù trời nắng hay mưa cảnh sắc vẫn làm cho say đắm lòng nguời.

“Dưới nắng lung linh màu nước biếc; Trong mưa ảo huyền vẻ non tươi.Tây hồ nước khá sánh cùng Tây tử;Nhạt phấn nồng son thảy xuất xắc vời”.

(Bản dịch của nam Trân, NXB Văn học, 1991)

2. Ban Chiêu


Ban Chiêu là hotgirl rất quánh biệt, bởi phái nữ nổi tiếng không chỉ vì vẻ đẹp mà còn vì kĩ năng và trí tuệ. Cô gái sinh ra trong một mái ấm gia đình văn học, thân phụ nàng là Ban Bưu, đơn vị văn khét tiếng thời Đông Hán. Ban Chiêu còn có hai fan anh trai là Ban nạm và Ban Siêu. Ban gắng là sử gia, Ban vô cùng tham gia quân đội.

Thời trẻ, Ban rất làm công việc chép lại sách bên Đường, nhưng công việc không tương xứng nên đâm bi quan và tuyệt vọng mà ném cây viết nghiên ra trận. Ban Siêu vươn lên là tướng quân thời Đông Hán, sau được phong làm Định Viễn Hầu, kẻ thống trị vùng Tây Vực. Cũng từ điển nỗ lực này mà câu thành ngữ “Gác cây bút tòng quân” ra đời.

Về phần Ban Chiêu, khi người anh Ban gắng được 61 tuổi bị tống giam và chết trong ngục, cuốn Tiền Hán Thư ông đã viết vẫn còn dở dang, con gái liền nỗ lực anh viết tiếp cuốn sách này. Nó trở thành tác phẩm lịch sử dân tộc thuộc hàng “nhị thập tứ sử” khét tiếng của Trung Quốc, sánh ngang với bộ Sử ký của bốn Mã Thiên thời Tây Hán.

Ban Chiêu trở thành cô gái sử gia tuyệt nhất trong lịch sử Trung Quốc, đồng thời tên của thiếu phụ còn được đặt cho 1 miệng núi lửa bên trên sao Kim.


3. Chiêu Quân Lạc Nhạn

*
Hình tượng vương vãi Chiêu Quân trong số tác phẩm hội họa cổ.

Vương Chiêu Quân có mặt trong một mái ấm gia đình gia giáo thời Tây Hán, dưới triều Hán Nguyên Đế với được lựa chọn làm cung thiếu phụ ngay khi đến tuổi trường thành. Thiếu nữ phẩm hạnh thanh cao, vì chưng không chịu đựng đút lót cho họa sỹ thời chính là Mao Diên Thọ đề nghị bị ông ta vẽ xấu. Từ đó, dẫu sắc nước hương thơm trời dẫu vậy bao năm lập tức trong cung, Chiêu Quân không thể được quân vương đoái hoài.

Lúc này, Thiền vu của Hung Nô phương Bắc cho Trung thổ hy vọng tỏ ý thần phục, bèn gắng lấy thời cơ bày tỏ ước muốn được trở thành nhỏ rể của Nguyên Đế. Tuy nhiên, lần này Hán Nguyên Đế lại mong muốn chọn cung thiếu nữ để gả mang đến ông ta, ngay tức khắc sai người truyền lệnh mang lại hậu cung: “Ai gật đầu đồng ý hòa thân cùng Hung Nô, thì sẽ tiến hành sắc phong làm cho công chúa”.

Tuy nói là có thể một bước tới mây biến đổi phượng hoàng, dẫu vậy chẳng ai nguyện ý xa lánh quê nhà mà lại gả mang đến một khu vực đồng thô cỏ cháy, xa xôi rét mướt lẽo, phổ biến sống cùng với dị tộc không thuộc ngôn ngữ, văn hóa.


Thế nhưng Vương Chiêu Quân lại không nghĩ vậy, vày vận nước chị em tự nguyện gả cho Hung Nô.

*

Đến lúc Chiêu Quân xuất giá, Hán Nguyên Đế new phát hiển thị vẻ đẹp sang chảnh của nàng, lúc này thì những thứ vẫn muộn, Mao Diên lâu bị xử trảm.

4. Đát Kỷ 

Đát Kỷ chắc rằng là người đẹp xấu xa duy nhất trong lịch sử hào hùng Trung Hoa, cô bé là hậu phi của Trụ Vương, cuối triều nhà Thương.


Theo những ghi chép kế hoạch sử, Trụ Vương vì mê đắm vẻ đẹp của Đát Kỷ mà bỏ bê việc triều chính, sau cuối khiến nhà Thương bị khử vong.

Vào thời đó, để vui chơi cùng Đát Kỷ, Trụ vương đã mang lại xây Nhục Lâm Tửu Trì, tức rừng thịt ao rượu, nạp năng lượng chơi ngày đêm. Cũng vào giai đoạn này, các hiệ tượng tra tấn tàn khốc như cho rắn rết cắn, đốt cháy domain authority thịt bằng sắt kẽm kim loại nung đỏ, … được nghĩ ra để vận dụng với những người dân can loại gián hoặc đối tượng người dùng bị bà xã ganh ghét.

Trong đái thuyết Phong Thần diễn nghĩa, Đát Kỷ được cho là do con hồ ly tinh chín đuôi biến hóa thành. Trung thần Tỷ Can chỉ do đắc tội cùng với Đát Kỷ mà bị bắt moi tim.

5. Điêu Thuyền

*
Hình tượng Điêu Thuyền, vương Doãn với điển ráng Phụng Nghi Đình trên những tác phẩm hội họa với vật dụng.

Điêu Thuyền là nhân thiết bị khá quan trọng đặc biệt trong số các mỹ nhân Trung Hoa, vày sự trường thọ của nàng vẫn còn đấy là vụ việc gây hồ nghi trong giới sử gia. Toàn bộ họ đều nhận định rằng nàng là nhân vật không tồn tại thật mà chỉ được hư cấu trong văn học.

Điêu Thuyền mở ra trong thời Tam Quốc, là con nuôi của đại thần vương Doãn. Khi bạn nữ vừa tròn 16, vương Doãn đương thời đang rất bất mãn với triều đình của Đổng Trác. Điêu Thuyền vị hiểu được nỗi lòng của phụ thân nên đang nghĩ cách báo quốc, search kế sát hại Đổng Trác.

Trong Tam Quốc diễn nghĩa bao gồm câu: “Chư hầu 18 nước không giết được Đổng Trác, vậy cơ mà chỉ 1 nữ giới Điêu Thuyền lại làm cho được”.

6. đần độn Cơ

Ngu Cơ sinh vào tầm khoảng 230 TCN, là hồng nhan tri kỷ của Sở Bá vương vãi Hạng Vũ. Hình hình ảnh Ngu Cơ xuất hiện không hề ít trong những tác phẩm văn học, điện ảnh. Tuy nhiên trong các tài liệu lịch sử, tín đồ đẹp này lại rất ít khi được đề cập đến.

Theo sử sách, năm 202 TCN, Hạng Vũ bị quân Hán bao vây ở Cai Hạ, vẫn đêm Sở vương vãi thức dậy, nghe quân Hán ngơi nghỉ 4 mặt phần nhiều hát giọng Sở. Quân Sở nghe bài hát quê nhà mà nhớ nhà, nhục chí bỏ trốn. Biết nặng nề thoát, Hạng Vũ bèn ngồi mặt Ngu Cơ hát bài bác “Cai Hạ ca”, lời ca ảm đạm thống thiết:

“Sức dời núi, khí quấn trời;

Ô tầm nã chùn bước vị thời ko may!

Ngựa sao chùn bước thế này?

Ngu Cơ, biết tính sao trên đây hỡi nàng?”

Hạng Vũ hát mấy lần, dại Cơ thế kiếm múa hòa theo, đáp lời rằng:

“Quân Hán đã chiếm đất;

Khúc Sở vang bốn bề.

Trượng phu chí khủng cạn;

Tiện thiếp sống làm cho chi”.

Sau đó, cô gái cầm tìm tự sát, Sở Bá vương phá vòng vây nhưng lại cùng con đường cũng từ vẫn.

7. Dương Quý Phi

*
Hình tượng Dương Quý Phi trong số tác phẩm hội họa cổ.

Dương Quý Phi cùng Tây Thi, Chiêu Quân, Điêu Thuyền trở thành Tứ đại Mỹ nhân nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa, vẻ đẹp của họ được ca ngợi là “chim sa cá lặng, nguyệt thẹn hoa thương”.

Dương Quý Phi trong chính sử mang tên gọi là Dương Thái Chân hoặc Dương Ngọc Hoàn. Phái nữ trở thành quý phi của vua Đường Huyền Tông vào thời điểm năm 26 tuổi.

Trong những bức chân dung cổ vẽ Dương Quý Phi, hình mẫu của nàng thường có khuôn mặt bầu bĩnh, bộ hạ mũm mĩm. Điều này phần nào cho biết thêm tiêu chuẩn chỉnh thẩm mỹ của tín đồ đời Đường. Họ thích đàn bà đầy đặn cùng tròn trịa.

Bạch Cư Dị trong “Trường Hận Ca” đã diễn đạt về Dương Quý Phi như sau:

“Hậu cung giai lệ tam thiên nhân;

Tam thiên sủng ái tại độc nhất thân”

Ý thơ rằng:

Hậu cung siêu mẫu có bố nghìn;

Ba nghìn yêu thương chỉ một nàng”.

Theo ghi chép bao gồm sử, Dương Quý phi mất năm 37 tuổi trong đổi thay loạn An Sử, nhưng cũng có thể có giả thuyết mang đến rằng, Dương Quý phi không biến thành sát hại mà lại được tùy tùng góp giả chết rồi trốn thoát mang đến Nhật Bản.

8. Trác Văn Quân

Trác Văn Quân là vợ trong phòng văn danh tiếng Tư Mã Tương Như thời đơn vị Hán. Câu chuyện tình của họ được giữ truyền rộng thoải mái trong dân gian. Văn Quân là đàn bà của Trác vương Tôn, viên ngoại vùng Tứ Xuyên. Nữ giới có dung mạo diễm lệ, lại giỏi chơi bọn và có tác dụng thơ. Tuy nhiên, Trác Văn Quân khi new 16 tuổi đã có gả chồng, vài năm tiếp theo lại phát triển thành góa phụ.

Một hôm tứ Mã Tương Như cho chơi công ty nàng, đã gảy khúc “Phụng cầu Hoàng”, khiến người đẹp mê mẩn. Từ đó nàng quyết định đi theo Tương Như, vẫn đêm vứt nhà theo đuổi tiếng hotline của tình yêu.

Hai người kế tiếp mở một tiệm rượu, sống hết sức vất vả. Mặc dù về sau, tứ Mã Tương Như được vua trọng dụng, làm đến chức Trung Lãng tướng. Khi làm cho quan xa nhà, cách mặt Văn Quân một thời gian, bốn Mã Tương Như gồm ý định lập hậu phi mới, bèn gửi mang đến Văn Quân đôi dòng ngắn ngủi: “Một hai cha bốn năm sáu bảy tám chín mười trăm ngàn vạn”, ẩn ý rằng ta đây không hề nghĩ gì tới thiếu nữ nữa.

Tuy nhiên, Văn Quân vẫn gửi lại lá thư cùng với dòng tâm tư rất thú vị:

“Sau lúc 1 biệt, lòng nhờ cất hộ hai nơi,Chỉ hứa rằng bố bốn tháng,Nào ngờ lại năm sáu năm,Bảy dây trống trải bọn cầm,Tám hàng thư quan trọng gởi,Chín mối bội hoàn dang dở,Mười dặm trường đình mỏi mắt ngóng trông,Trăm tương tư, nghìn dằn vặt, muôn phổ biến nào nỡ oán chàng.Vạn lời nghìn tiếng nói sao đang,Trăm cô liêu tựa mười hiên vắng,Mùng chín mon chín lên rất cao trông lẻ nhạn,Tháng tám trung thu tròn trăng chẳng thấy người,Tháng bảy nửa vầng hương cố gắng đuốc hỏi ông trời,Tháng sáu phục hiên ai ai lay quạt giá lòng ai,Tháng năm lửa lựu lập loè sầm sập mưa dầm hoa tả tơi,Tháng tư tỳ bà rét vắng bạn toan soi gương vai trung phong ý loạn,Chợt hối hả tháng nói điêu đào theo nước trôi,Tháng nhị gió gảy tiếng chảy rời.Ôi chàng, đại trượng phu ơi,Nguyện cho được sau đó 1 kiếp,Chàng thành nhi nàng để thiếp có tác dụng phận trai”

Sau khi hiểu thơ của Văn Quân, với giải pháp dùng tự khéo léo, tận dụng văn bản trong bức thư bản thân gửi, Tư Mã Tương Như lấy có tác dụng xấu hổ từ quăng quật ý định lập thiếp.

9. Triệu Phi Yến 

*
Hình tượng Triệu Phi Yến trong những tác phẩm hội họa cổ, thuộc tranh vẽ điển nuốm Xuân dạ tiệc đào lý viên tương quan đến đơn vị thơ Lý Bạch.

Nhắc đến Dương Quý phi, cần thiết không nói tới Triệu Phi Yến. Do trong văn học, nàng đó là người hay được mang ra đối chiếu với người mẫu họ Dương với câu thành ngữ “Hoàn phì Yến sấu”, tức Ngọc hoàn thì tròn trịa, Phi Yến lại bé guộc miếng mai.

Triệu Phi Yến là bạn triều Hán, sinh sống trước thời của Dương Quý phi, khét tiếng với tài ca múa. Ca khúc trong cung nhà Hán miêu tả khả năng múa hát thành thạo của Triệu Phi Yến với câu “nhảy múa bên trên lòng bàn tay” (chưởng thượng vũ).

Lý Bạch vào “Thanh bình điệu” đã mượn Triệu Phi Yến để ca ngợi Dương Quý Phi:

“Tá vấn Hán cung thuỳ đắc tự;

Khả liên Phi Yến ỷ tân trang”.

Dịch thơ:

“Hỏi ai cung Hán mà lại hơn được;

Phi Yến e còn phải điểm trang”.

Ý rằng Dương Quý phi thiết lập vẻ đẹp mắt tự nhiên, Phi Yến cần phải trang điểm mà chưa biết có thể sánh bằng không.

Cũng cũng chính vì “Thanh bình điệu” này nhưng Lý Bạch, thi sĩ “điên” được hoàng đế thán phục tuy nhiên rồi vướng nên dèm pha thị phi vùng hậu cung mà lại quan trường lận đận.

Mặc dù xuất phát từ 1 vũ công đổi thay hoàng hậu, thậm chí là hoàng thái hậu, tuy vậy cũng vì chưng tranh giành chốn hậu cung mà lại Triệu Phi Yến bị buộc tự sát. Em gái của nữ giới là Triệu thích hợp Đức cũng cùng bình thường cảnh ngộ.

10. Đại Kiều cùng Tiểu Kiều

Nhị Kiều là con gái của Kiều hoàn công ở Lư Giang, thời Tam Quốc. Đại Kiều là vợ của Tôn Sách, còn Nhị Kiều thành hôn với Chu Du.

Đại Kiều được trình bày là thiếu nữ nhu mì, đẹp trầm lặng, đôi mắt diễm lệ mà lại đa sầu, tính bí quyết hiền hậu, nhút nhát, sống nội trung tâm và tình cảm, bạn nữ thích các bước nữ công gia chánh, thêu thùa, thổi nấu ăn, âu yếm hoa lá.

Tiểu Kiều dung mạo xinh đẹp, thông minh, ưa thích đọc sách, đánh đàn, ngắm hoa và làm cho thơ. Cả hai đều là tài phụ nữ đương thời.

***

10 hotgirl 10 câu chuyện, tín đồ lưu giờ thơm, kẻ giữ lại vết nhơ, âu cũng là bài học lưu truyền hậu thế, chú ý vào để soi chỉnh lại bạn dạng thân vậy.

Ai cũng yêu dấu cái đẹp, con người hiện đại rất chú trọng đến dạng hình đẹp. Ko chỉ thiếu phụ mới yêu cái đẹp mà bọn ông cũng vậy, này cũng là điều dễ hiểu. Nhưng luôn ám ảnh về sắc đẹp lại là điều rất không nên. Tại sao? Trong bài viết này chúng ta sẽ tìm hiểu về quy luật phía sau nhan vẻ đẹp hoàng kim, với xem liệu dung mạo đẹp sau cuối có mang về may mắn xuất xắc không.

Tài tử ám ảnh vì những thiết kế xấu

Trong cuốn sách “Hài Đạc” bởi Thẩm Khởi Phong viết vào thời bên Thanh, tất cả kể một câu chuyện như sau:

Ở khiếp Giang, có một nho sĩ bọn họ Triệu, danh là Tăng Dực, tài hoa hơn người, lời văn tao nhã, được kính trọng vào giới văn học. Dẫu vậy anh thường cảm thấy mình trông rất khó khăn coi, buộc phải tự ti khoác cảm, anh soi mình trong gương, càng nhìn lại càng tức giận. Anh ko kìm được đã viết một bài thơ lên ​​tường, than vãn rằng:

"Tôi ao ước hỏi Diêm Quân, dung mạo Lư đánh e là không thật. Trường hợp nói rằng Tả Tư bao gồm bộ dạng xấu, vậy tín đồ ném quả bên đường là ai?"

Có nghĩa là, ta viết thư cho hỏi Diêm vương gia, ta sợ hãi rằng dung mạo của bản thân kiếp này có sự nhầm lẫn, ví như nói tướng mạo của Tả tư rất xấu xí, vậy thì ai là fan được ném trái cây bên đường kia?

Tả bốn được nhắc đến ở đấy là một đơn vị văn danh tiếng thời Tây Tấn, từ nhỏ vốn không rất đẹp trai nhưng kĩ năng xuất chúng. Chiến thắng “Tam đô phú” của ông được bạn đương thời hết sức tôn sùng và danh tiếng một thời.

Trái cây ném bên đường là ám chỉ Phan An, một mỹ nam lừng danh trong lịch sử vẻ vang Trung Quốc, đồng thời cũng chính là văn nhân lỗi lạc của triều đại Ngụy với Tấn, được xem như là bậc tài hoa, dung mạo thanh tú, phong độ thung dung.

Trong “Thế thuyết tân ngữ”, bao gồm kể chuyện về hai bạn này. Đó là lúc còn trẻ Phan An đang đi xe bên trên đường, tất cả đàn bà đều ham anh ta với họ ném hoa quả vào vào xe của Phan An. Về cho tới nhà, trên xe anh ta vẫn đầy ắp hoa quả. Còn Tả tứ thì xấu trai lắm, anh cũng học tập Phan An đi bộ chơi khắp nơi, nhưng thấy anh thì phụ nữ lại nhổ nước bong bóng vào mặt, khiến cho anh tuyệt vọng và chán nản cúi đầu đi về.

*
trong “Thế thuyết tân ngữ”, gồm kể chuyện về hai tín đồ này. Đó là khi còn trẻ Phan An đang đi xe bên trên đường, vớ cả phụ nữ đều đê mê anh ta cùng họ ném trái cây vào trong xe của Phan An. (Ảnh: baike.baidu.hk)

Nho sĩ bọn họ Triệu cảm xúc rằng, bởi vì Diêm Vương chủ quản việc sống chết đề xuất nhất định nên hỏi rõ, nếu như một người tài giỏi mà lại xấu trai như Tả tư thì anh ta không tồn tại gì nhằm nói, tuy nhiên Phan An cũng khá tài hoa, lý do anh ta hoàn toàn có thể khôi ngô tuấn tú mang lại như vậy! nguyên nhân mình hình thành lại không được thế, không rất đẹp trai tuấn tú, ko được như cây ngọc khoáng đạt trước gió! còn nếu như không hỏi rõ ràng, anh thiệt sự cấp thiết cam lòng!

Người tướng quý phái trọng, kẻ tướng mạo ti tiện

Sau lúc viết ngừng bài thơ, nho sinh Triệu với theo sự tức giận, phẫn nộ cơ mà lên chóng nằm nghỉ, chỉ vào nháy mắt đang thấy mình đã đến một nơi dường như là hoàng cung của bậc vương vãi giả, bên cạnh còn có tía gian phòng, trên có treo một tấm biển khơi đề bốn chữ vàng: “Diện mạo luân hồi”.

Đúng lúc đã sững sờ, chợt có một người dáng thư sinh, team mũ cao, khoác Đạo phục, vậy theo nhì cuốn sách, cùng từ trường đoản cú bước thoát khỏi căn phòng. Nho sinh Triệu chăm chú nhìn kỹ hơn, với phát hiện ra rằng sẽ là người chúng ta cũ Khang Tích Hầu của mình.

Khang Tích Hầu này vốn là 1 trong bậc danh sĩ ở tỉnh chiết Giang, tốt hội họa, với thường được mời vẽ chân dung cho những chư hầu. Nho sinh Triệu cùng Khang Tích Hầu là các bạn cũ.

Khi nhì người chạm chán nhau, Khang Tích Hầu đã hỏi thăm thực trạng của Triệu, với Triệu cũng cũng hỏi thăm Khang đã từng đi đâu vì một thời gian dài không chạm mặt nhau? Khang nói: “Triệu huynh, anh ngần ngừ sao? Tôi đang chết từ lâu rồi! vì chưng lúc còn sinh sống tôi tốt vẽ tranh cần tôi được chuyển Luân vương triệu làm cho trợ lý. Vì toàn bộ chúng sinh, rất cần được vẽ thật kỹ diện mạo hình tướng trước lúc họ lại giáng sinh”.

Vừa nói, Khang vừa đưa mang lại Triệu xem nhì cuốn sách đang cố trên tay và mang lại biết: “Triệu huynh, anh hãy xem tè đệ đã cần hao tổn tận tâm ra sao”.

Triệu đọc cuốn sách trước tiên trước, và trên có đề “Tướng tín đồ cao quý”, cơ mà anh chỉ thấy các nhân đồ vật trong bức vẽ này đông đảo xấu xí với vụng về, với xấu hơn nhiều so với tướng mạo của quý tộc, khuôn khía cạnh không gồ ghề thì cũng black hoặc béo.

Anh lại xem tiếp cuốn trang bị hai, bên trên có ghi cái chữ “Tướng kẻ ti tiện”, những nhân thứ trong đó số đông đều gồm dung mạo ưa nhìn, xinh đẹp như phụ nữ, với giữa lông mày của mình có một dáng vóc như “nghĩ bản thân lại xót mang lại mình”.

Sau khi bắt gặp những điều này, Nho sinh Triệu hết sức tức giận nói: “Khang huynh, anh ráng trong tay nhiều quyền lực tối cao như vậy, vì sao lại vẽ đều người cao siêu lại thiếu thẩm mỹ như thế, còn những người thấp nhát lại đẹp như vậy?"

Kết cục những mỹ nam

Khang Tích Hầu mỉm cười một giờ rồi nói:

“Triệu huynh, đọc biết của anh ý thật là hạn hẹp, trong triều đình, các lão tướng chắc hẳn rằng đều phải bao gồm tài, không có năng lực thì quan yếu lên được tới địa điểm đó, đâu rất cần phải mượn vẻ vẻ ngoài để mưu trang bị tôn sự quý hiển hách. Còn mọi kẻ ti tiện, tất yêu tự nuôi sống phiên bản thân, nếu có được khuôn phương diện ưa nhìn, hài hoà, cũng có thể được ưu ái trước các quý nhân, kém chút ít thì rất có thể được vạn tín đồ say đắm mà tìm được cái ăn. Đây cũng là nơi dụng trọng tâm của tôi nhằm cứu vậy tế nhân.

Mà tôi thấy tướng mạo mạo của Triệu huynh, cao cả vô cùng, ví như như sửa đổi dung mạo, chỉ vày để đống ý trước mắt, sợ rằng sẽ bần tiện và lâm vào hoàn cảnh khốn cảnh lâu dài, làm sao có thể phát huy được sở trường, đi đầu giới văn học, đạt được công danh trong bảng vàng?”

Nghe vậy Triệu nói: “Anh nói thật không nghe được, từ bỏ xưa cho tới nay, những người như An Nhân Hoa Huyện, Thúc Bảo Dương Xa, lưu lại Hậu Trương Lương, dung mạo của họ thanh tú như mỹ nữ, lẽ nào bọn họ suốt đời những là tín đồ nghèo khó?”

An Nhân Hoa thị trấn ở đó là có ý chỉ mỹ phái nam Phan An, ông bao gồm tự là An Nhân. Khi làm cho huyện lệnh sinh sống Hà Dương, kết phù hợp với môi ngôi trường địa lý địa phương, ông sẽ lệnh trồng hoa đào mọi huyện, khôn xiết được bách tính hoan nghênh hưởng ứng. Sau đây người ta sử dụng Hoa Huyện để đại biểu mang đến Phan An. Đây cũng chính là nguồn gốc lúc đầu của câu nói “mỹ nam như hoa”.

*
Khi có tác dụng huyện lệnh nghỉ ngơi Hà Dương, kết hợp với môi ngôi trường địa lý địa phương, Phan An đã lệnh trồng hoa đào mọi huyện. (Ảnh: Pixabay)

Thúc Bảo Dương Xa là chỉ mỹ phái nam Vệ Giới thời nhà Tấn, có tự là Thúc Bảo. Ông có dung nhan tuấn tú, phong cách trác tuyệt, được bạn đời ngưỡng mộ. Thời niên thiếu, lúc ông cưỡi xe cộ dê vào chợ, bạn dân túm lại mang đến xem, khen ông là “bích nhân” (người ngọc).

Còn lưu lại Hậu Trương Lương cũng thiết lập tướng mạo hết sức tuấn tú, đẹp nhất như thiếu nữ.

Nghe Triệu nói đến ba phái nam tử anh tuấn cực phẩm này, Khang Tích Hầu đáp lời: “An Nhân đã thao tác xấu, sở hữu tiếng xấu ngàn đời, Vệ Thúc Bảo bị kẻ bên đường giết chết, còn lưu lại Hậu nếu không phải về sau theo Xích Tùng Tử học tập Đạo thì e rằng đã bị Lưu Bang thịt chết vì chưng ghen”.

Mỹ nam bạc đãi mệnh

Sau kia Khang Tích Hầu nói tới vận mệnh của ba bậc mỹ phái nam trên. Mặc dù Phan An siêu tài hoa với tuấn tú, tuy nhiên đường đời không phải là trải đầy hoa, và còn có kết cục cực kỳ bi thảm.

Trong “Tấn thư” tưởng tượng Phan An là “tính bộp chộp, truy cầu lợi ích thế tục”, cho dù rất có tài năng nhưng sớm không được trọng dụng. Sau này, nương dựa vào nhóm giả thị của phi tần Giả phái nam Phong, gây ra Loạn chén bát vương thời Tây Tấn vì cháu trai của bà là đưa Mật vậy đầu. Mang Nam Phong mong mỏi phế vứt Thái tử, đưa nam nhi của mình lên kế ngôi vua, nên đã lên planer chuốc say Thái tử. Bây giờ Phan An xuất hiện, vậy một nội dung bài viết tế Thần khiến cho Thái tử vốn đã trở nên say tới thần trí ko tanh tỉnh, để soạn bản tế Thần, tiếp nối Phan An sửa đổi rồi vươn lên là nó thành bản mưu đồ tạo nên phản, khiến cho Thái tử bị phế truất, chị em ruột của hoàng thái tử bị giết. Sau này, vì việc này mà Phan An bị phán tội chết, liên lụy đến cả gia tộc, bị chu di tam tộc, còn mang tiếng xấu là người xu nịnh, giúp sức kẻ tàn ác hành ác.

Còn tử vong của Vệ Giới siêu nổi tiếng, chính vì ông gồm tướng mạo khôn cùng đẹp, mỗi lần ra khỏi nhà là gây nên ách tắc mặt đường phố, nên không dám tuỳ tiện ra đi ngoài. Theo “Tấn thư - Vệ Giới truyện” lưu lại rằng, có một lần ông có bài toán phải mang lại kinh đô, người dân nơi đó vốn đang nghe danh ông từ bỏ lâu, tranh nhau như nêm, bạn lớp trong phần bên ngoài tới xem. Vệ Giới vốn sức khỏe không tốt, về bên liền lâm căn bệnh không dậy nổi, ko lâu sau qua đời. Cái chết của Vệ Giới là xuất phát của điển vắt “nhìn bị tiêu diệt Vệ Giới”.

Về giữ Hậu Trương Lương là đại quân sư quan trọng đặc biệt nhất của Hán Cao Tổ lưu giữ Bang. Sau khi xưng đế, lưu lại Bang cưng chiều chiều Lã Hậu đang chặt đầu đại công thần Hàn Tín. Trương Lương hiểu rất rõ ràng đạo lý “điểu tận cung tàng” (nghĩa là: lúc chim đã bị tiêu diệt thì người ta vất cung đi một vị trí mà không cần sử dụng đến nữa), và “qua mong rút ván”, đề nghị đã trường đoản cú xin cáo lui và đi theo Xích Tùng Tử để chăm tâm tu Đạo. Ví như không, rất có khả năng ông sẽ có kết cục giống như Hàn Tín.

Trương Lương hiểu rất rõ ràng đạo lý “điểu tận cung tàng” (nghĩa là: lúc chim đã chết thì fan ta vất cung đi một nơi mà không dùng đến nữa), với “qua ước rút ván”, phải đã từ bỏ xin cáo lui và đi theo Xích Tùng Tử để siêng tâm tu Đạo. (Tạo hình Trương Lương trong phim "Hán Sở tranh hùng" 2012.)

Có thể nói, đông đảo đại mỹ phái mạnh trên, trừ cao nhân tu đạo Trương Lương, còn lại đều phải sở hữu số phận khôn cùng bi thương. Bởi vì vậy, Khang Tích Hầu nói tiếp: “Tóm lại, trên đời không có chuyện thập toàn thập mỹ, mẫu mã kém thì bao gồm phúc khí bù đắp, huynh cực tốt là bắt buộc giữ lấy dung mạo này để cả đời hưởng trọn phúc, vậy bao gồm phải giỏi hơn không” .

Mong ước biến thành tuấn tú

Nho sinh Triệu nghe vậy ngừng thì vắng lặng không nói gì. Khang Tích Hầu chú ý ra Triệu có ý không đồng tình, bèn nói: “Nếu huynh nguyện ý vứt đi những phúc trạch của chính mình để dung mạo thêm đẹp, đái đệ gồm chút khả năng rất có thể dùng cây bút sửa thay đổi hình tướng mang lại Triệu huynh”.

Triệu mừng húm vô cùng, thúc giục Khang giúp mình sửa dung mạo. Khang với tay đem chiếc cây viết ở trên bàn, hướng về khuôn phương diện của Triệu nháng vẽ vẽ xoá xoá, ngừng rồi nói: “Được rồi!”

Nhưng Triệu vẫn chưa thoả mãn, đòi Khang chỉnh sửa tiếp thêm vào cho đẹp. Khang Tích Hầu thở dài: “Tiểu đệ cùng Triệu huynh quen biết nhau 10 năm, đích thực không nỡ lòng vẽ dung mạo huynh thành tướng của kẻ bị tiêu diệt đói được!”

Vừa nói kết thúc thì nghe thấy bên ngoài có tiếng của đầy tớ quan viên quát đòi dọn đường. Triệu hoảng hốt vội bỏ chạy rời đi, nhanh chóng Nho sinh Triệu tỉnh giấc mộng, cùng từ kia trở đi dung mạo của Triệu ngày dần trở yêu cầu đẹp hơn, nhưng tài năng văn chương lại càng giảm, tiêu tốn lãng phí hơn 30 năm mà thiết yếu đỗ đạt, mang lại già vẫn chỉ là một tú tài.

Quả thực hình tướng mạo của một tín đồ vốn đã được định sẵn khớp ứng với số phận, chỉ là con người không biết nhận biết như núm nào, thay nào mới là tướng tá cao quý. Tuy nhiên câu chuyện trên chỉ là tiểu thuyết thời bên Thanh nhưng cũng đã nói lên những đạo lý.

Phan An và Vệ Giới là nhị đại mỹ phái mạnh trong lịch sử hào hùng Trung Quốc. Dường như còn có Lan Lăng Vương, Tống Ngọc, vận mệnh của họ như thế nào?

Lan Lăng Vương

Cao trường Cung là tướng tá lãnh, hoàng thân nhà Bắc Tề, mỹ nam danh tiếng trong lịch sử Trung Quốc, ông hay được gọi với vương vãi hiệu là Lan Lăng vương, tuyệt chiến Thần.

*
Cao ngôi trường Cung là tướng mạo lãnh, hoàng thân nhà Bắc Tề, mỹ nam lừng danh trong lịch sử Trung Quốc (Ảnh: baike.baidu.hk)

Trong “Bắc Tề thư” và “Bắc sử” thể hiện ông là người có tướng mạo mềm mại, trái tim bạo dạn mẽ, cả tiếng nói và dáng vẻ đều đẹp. Lan Lăng Vương lừng danh khắp dương gian với vẻ đẹp mắt tựa thiếu hụt nữ. Khi ra chiến trường hay nên đeo phương diện nạ bịt mặt. Ông là fan văn võ song toàn, nhân phẩm đặc biệt quan trọng rất tốt. Làm cho một tướng quân, đối với những câu hỏi rất nhỏ, ông đều ao ước tự mình làm, đã có được thứ gì tốt, có một quả dưa tốt vài trái cây, ông phần đa nhất định share với tướng tá sĩ.

Một mỹ phái nam tuyệt vắt như vậy, vị quá trả mỹ mà bị nghi kỵ. Sau thắng lợi Mang Sơn, Hậu công ty Cao Vỹ hỏi Lan Lăng Vương: “Xông vào trận địa quân thù quá sâu, chẳng may chạm mặt chuyện, hối hận hận sao kịp?"

Lan Lăng vương vãi đáp: "Việc công ty quan hệ mật thiết, bất giác mà lại làm như thế".

Hậu công ty nghe vậy đâm ra nghi kỵ Lan Lăng Vương nạm binh quyền liệu có phải hy vọng mang ‘quốc sự’ biến thành ‘việc nhà’ không.

Lan Lăng Vương nhận thấy sự cừu địch của chúa thượng đối cùng với mình, liền bước đầu nhận ân hận lộ, hy vọng qua đó thể hiện bản thân là kẻ ham chi phí tài, không tồn tại chí mập và ý đồ vật phản loạn. Sau đó, ông nghe lời khuyên, lấy lý do bị bệnh dịch rút lui ngoài triều chính. Tuy thế dù đã cẩn trọng đến vậy, vẫn không thoát ra khỏi số mệnh bị chết. Vào một ngày mon 5 năm 573, Hậu chủ Cao Vỹ phái sứ trả tới thăm Lan Lăng Vương với ban tặng ngay một lễ vật là 1 trong những ly rượu độc. Lan Lăng Vương xuất xắc vọng, nâng ly rượu với uống cạn, và bị tiêu diệt một biện pháp oan ức.

Tống Ngọc

Lại nói đến Tống Ngọc, tương truyền ông là học trò của chết thật Nguyên. Bạn đời sau thường xuyên ghép tên hai bạn với nhau là ‘Khuất Tống’. Phần lớn điển cụ về ‘tiết mục dân gian’, ‘dương xuân bạch tuyết’, ‘nhạc cao ít bạn họa’ đều xuất phát điểm từ ông.

Trong các tác phẩm văn học khúc kịch đái thuyết thời cổ xưa thường hay sử dụng cách so sánh để biểu hiện vẻ đẹp của các mỹ phái mạnh ‘đẹp như Tống Ngọc, tướng mạo mạo như Phan An’

Trong bài xích phú “Đăng Đồ Tử háo sắc” của ông, chúng ta cũng có thể cảm nhận một ít vẻ rất đẹp dung mạo Tống Ngọc. Bài xích này viết rằng Đăng Đồ Tử bẩm báo với Sở vương rằng, Tống Ngọc là 1 trong mỹ nam mà lại lại vừa siêu háo sắc, nhất định thiết yếu để lọt vào hậu cung. Sở vương bèn phỏng vấn Tống Ngọc. Tống Ngọc bèn tìm phương pháp phản pháo rằng, vẻ vẻ ngoài của mình là vì Thiên thượng ban cho, không bí quyết nào khác được, nhưng bản thân chưa hẳn kẻ háo sắc. Chính vì cô gái nhà hàng quán ăn xóm của Tống Ngọc trái là mỹ cô bé đệ nhất thiên hạ, là bậc quốc dung nhan thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành, ngày ngày chú ý ngắm Tống Ngọc qua vách nhà, cứ cố kỉnh 3 năm. Cơ mà Tống Ngọc không còn động lòng. Làm cho sao nói cách khác là háo sắc được?

Tống Ngọc vừa khít vừa tất cả tài, và chế giễu Đăng Đồ Tử rằng: “Vợ Đăng Đồ Tử vừa xấu xí, lại lôi thôi mà Đăng Đồ Tử lại còn có 5 tín đồ con với vợ, vậy bắt buộc Đăng Đồ Tử mới là người háo sắc”.

Những khẩu ca này của Tống Ngọc biến chuyển sự bình thường tình của Đăng Đồ Tử, ko chê vợ già xấu đổi mới kẻ háo sắc. Những ghi chép về thân nắm của Tống Ngọc không tồn tại nhiều, mà lại về cơ bạn dạng có thể thấy ông là người như mong muốn duy duy nhất trong tứ đại mỹ nam, không chịu chết choc bi thương, nhưng thực ra cũng không hẳn là tốt. Ông từng là thị tòng văn học hầu hạ ở ở kề bên Sở Vương, cũng từng được trọng dụng, nhưng sau cuối không hợp thời, và bị đối xử lạnh lẽo nhạt, bị miễn chức quan, quay về thôn quê và tắt hơi trong nỗi nuối tiếc nuối vô hạn.

Xem thêm:

Thực ra, tứ đại mỹ nhân trong lịch sử hào hùng Tây Thi, vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền cùng Dương Quý phi cũng đều có cuộc đời trắc trở. Gần như mỹ nam, mỹ nữ tuyệt đỉnh trong lịch sử dân tộc này đang đẹp tới mức không gì sánh nổi, mà lại họ lại có vận mệnh thật đáng thương, xứng đáng buồn. Nhưng đa số chuyện thiết yếu đều tổng quan hoá. Trong lịch sử cũng có nhiều người tất cả tướng mạo khôi ngô, đường đường chính chính mà vận mệnh khôn cùng tốt, ví dụ như Đường Huyền Trang, Quách Tử Nghi, Âm Lệ Hoa…

Kỳ thực mọi cá nhân có tướng tá mạo không giống nhau, vận mệnh ra sao, e rằng không phải dễ dàng nói là do vẻ ngoài xấu đẹp, nhưng hoàn toàn có thể khẳng định rằng vượt ám hình ảnh về vẻ hình thức chẳng bằng câu hỏi nên chú ý vào tu dưỡng nội trung khu thì cuộc sống sẽ càng thêm trường đoản cú tại, mỹ hảo. Sau tất cả thì vẻ đẹp ngoại hình cũng trở thành già đi cùng với năm tháng, còn khí hóa học và nhân phẩm xuất sắc đẹp sẽ y như rượu lâu năm, càng ngày thơm ngon hơn theo thời gian.