Mỗi lúc anh cần, anh muốn, dù có bận bịu tới đâu tôi cũng vứt để được chạm chán anh, có lẽ vì vậy nên anh chẳng xem trọng tôi.

Bạn đang xem: Yêu anh người đã có gia đình


Tôi là cô gái 23 tuổi, quê nghỉ ngơi Đồng Tháp, yêu thương anh hơn bố năm kể từ khi còn ngồi bên trên ghế bên trường. Tình yêu trong sạch đã chuyển tôi cùng anh tiến cho tới hôn nhân. Vùng quê nghèo nên gia đình hai bên chỉ gần cạnh mặt nhau, vứt lễ hỏi, ra quyết định qua năm sau sẽ tổ chức lễ cưới. Tôi cứ nghĩ mình là thiếu nữ hạnh phúc nhất dẫu vậy thật sự chuyện đời không lường trước được. đột nhiên một hôm anh chạm chán tôi nói lời xin lỗi và chia tay, không có lễ cưới nào hết. Tôi như người mất hồn không tin đó là sự thật, tưởng chừng anh giận điều nào đó nên nói vu vơ.

Từ hôm ấy anh yên ổn lặng, mất tích một cách kỳ túng thiếu dù tôi có gọi tốt làm bất cứ điều gì. Tôi hỏi gia đình anh cũng chỉ thừa nhận lại được đòi hỏi lỗi và bảo tôi hãy quên anh đi. Gần một tháng tiếp nối tôi ngoài ra không còn tinh thần và sức sống, khóc vô cùng nhiều.

Tôi theo một fan dì họ sản phẩm xa ra tận Biên Hòa học tập nghề và thao tác làm việc để quên anh. Tiếp nối ba tuần tôi nghe được tin anh và người con gái khác tổ chức đám cưới. Tôi bị tiêu diệt lặng, nước đôi mắt tuôn rơi. Tiếp đến ít lâu tôi bắt đầu biết tại sao anh cưới nhanh núm là do cô gái kia đã với giọt máu của anh ý được hơn ba tháng.

Anh nam nhi của bà chủ nhà trọ bằng tuổi tôi. Cứ nghĩ gật đầu quen anh ấy để rất có thể quên tình cũ nhưng lại tôi thiết yếu quên được. Anh tính rất trẻ em nên dù cố gắng tôi cũng chỉ quen được tía tuần. Cùng thời gian đó tôi biết một người lũ ông rộng tôi 13 tuổi, có mái ấm gia đình và hai cô công chúa xinh xắn. Anh thành đạt, chững chạc, rất tâm lý, chạm chán anh vài lần tôi đã thấy yêu dù biết tình yêu đó là sai trái.


Tôi xả thân anh một biện pháp mù quáng. Anh biết tôi gồm tình cảm nên chấm dứt liên lạc, tôi thay tìm mọi phương pháp để được nói chuyện với anh. Rồi anh cũng thú nhấn yêu tôi mà lại sợ tôi khổ khi yêu người có gia đình. A tất yêu bỏ vk con để mang đến với tôi. Chị ấy là tín đồ hoàn hảo, chăm sóc cho anh và nhỏ cùng cả gia đình anh, chẳng có tại sao gì để phân tách tay. Anh nói trường hợp tôi yêu thương anh đang chẳng có danh phận gì, tình thân anh giành cho tôi cũng không được trọn vẹn vị còn phân tách cho các người: vợ con, ba mẹ... Nếu rời bỏ mái ấm gia đình mà đến chúng tôi thì quả như anh là người lũ ông chẳng ra gì, chỉ là 1 trong những người hám của lạ.

Anh đã mang lại tôi tin trên đời này còn tồn tại người yêu vợ con sâu nặng và đặt vk con lên phía trên hết. Tôi vẫn yêu anh với sự bướng bỉnh của cô bé mới lớn, ra quyết định sẽ nằm trong về anh không ăn năn hận. Tôi nghĩ mình từng giữ gìn cho tất cả những người yêu cũng có được gì đâu. Dì họ hàng xa biết chuyện yêu đương của tôi không được thuận buồm xuôi gió và biết tôi vẫn còn đó "con gái" đề nghị thuyết phục đi chào bán cái ngàn vàng mang lại một fan đáng tuổi ông. Tôi yêu cầu tiền nhưng đến với những người mình không tồn tại tình cảm, tín đồ đáng tuổi ông thì quan trọng làm được.

Trước ngày sinh nhật mình nhì hôm, tôi đưa ra quyết định trao cái ngàn vàng cho anh. Vày là lần đầu phải tôi cực kỳ sợ. Tôi mang lại với anh biết sẽ đau đớn nhiều, không tồn tại danh phận nhưng hạnh phúc lắm khi thuộc về anh. Quãng thời hạn hạnh phúc chẳng được bao lâu, dì lại thúc nghiền tôi đi chào bán cái ngàn vàng, tôi thú nhận mình không còn trong white nữa. Dì chê tôi gàn ngốc, buôn bán còn được tiền, đằng này mang lại không người khác trong những lúc tiền ko có, danh phận cũng không, nói phổ biến là mất hết, đời sẽ lâm vào tình thế hố sâu.

Những tiếng nói của dì làm tim tôi thắt lại, nhức từng cơn, tôi sai cơ mà không hối hận hận. Tôi sợ mang tiếng kẻ thứ tía phá hoại niềm hạnh phúc người khác tuy thế yêu anh, mong có anh. Tôi ko ích kỷ hy vọng độc chiếm phần anh để làm tổn yêu mến người bà xã đã thêm bó và sinh mang đến anh hai nàng công chúa dễ thương. Tôi chỉ cầu giá như hoàn toàn có thể tồn tại cùng lúc hai người phụ nữ bên anh đó là vợ anh cùng mình. Tôi mù quáng lao vào yêu, những lần muốn kết thúc nhưng cứ gần anh tôi lại chẳng nói nên lời.

Rồi anh cũng nói lời phân tách tay, tim tôi thắt lại, trong khi không có cảm giác nữa. Xuống xe cộ tôi không nói một lời, cố cách thật nhanh về phòng và chỉ vội khép cánh cửa, nước đôi mắt tuôn rơi. Tôi khóc hết sức nhiều, hứa đã là lần khóc ở đầu cuối vì anh, sẽ trẻ trung và tràn đầy năng lượng không buộc phải anh trong cuộc đời này. Cuộc tình tía năm tôi còn hoàn toàn có thể vượt qua được huống gì anh chỉ là nhất thời.

Tôi thiệt sự quăng quật cuộc lúc lần gần đây anh cảm thấy khó tính lúc tôi call điện thoại. Anh muốn chạm chán tôi thì dễ, bất cứ lúc làm sao muốn, còn tôi gặp anh siêu khó. Mỗi lúc anh cần, anh muốn, dù có bận bịu tới đâu tôi cũng vứt được gặp gỡ anh, có lẽ vì thế nên anh chẳng xem trọng tôi.

Tôi không nghĩ mình đang yêu anh nhiều đến vậy. Tôi luôn nghĩ về anh, liên tục vào Facebook của anh và vợ, tôi mong mỏi biết vợ ông xã anh như vậy nào, tôi âm thầm làm công việc ngớ ngẩn kia mỗi ngày. Lúc này tôi bị tai nạn thương tâm xe yêu cầu nghỉ làm một thời gian, chân chẳng thể đi lại được. Tôi mong muốn khoảng thời hạn này bình tâm quan tâm đến về hầu hết chuyện và đưa ra quyết định có phải rời vứt nơi đây để triển khai lại từ đầu, quên tình ái ba năm cùng cả anh nữa không? Tôi còn tính có thể sẽ sống lại tiếp tục quá trình nơi này và bỏ mặc tất cả ở bên anh dù không tồn tại danh phận, vĩnh cửu phía sau anh. Hy vọng được share từ các bạn. (Hoa)


*

Chỉ thực tình là không đủ


Blog Radio 730: niềm hạnh phúc là biết buông tay đúng lúc


Ai yêu nhiều hơn thế nữa người kia khổ


Replay Blog Radio: hốt nhiên một ngày ta cảm giác chông chênh


Bạn thân mến! yêu người lũ ông có bà xã là phải đồng ý tình yêu ấy luôn luôn phải đậy giếm trong bóng tối, công khai minh bạch là điều xa xỉ, càng không có chuyện bọn họ bỏ vợ con để cưới nhân tình. Gắng mà vẫn có khá nhiều những cô nàng nhẹ lòng sa xẻ vào trang bị tình yêu không đúng ngay từ cơ hội chưa bắt đầu ấy. Ở cạnh bên một người đàn ông có vk là cảm xúc thế nào? trong Radio tình thân của tuần này, mời chúng ta đến với câu chuyện được chia sẻ bởi tốt Diễm.

Ngày trước tôi từng trọng tâm sự với một đàn chị đi trước rằng “Em đang yêu thương một người bầy ông đã tất cả vợ. Em nên làm gì đây chị?”

Khi ấy chị chỉ nói với tôi “Em đừng dại dột khờ chấp nhận một tình yêu như vậy, vày người khổ cực cuối thuộc chỉ gồm em thôi”.

- nhưng mà chị biết không, anh ấy nói anh ấy cũng yêu em.

- Chị sẽ không chỉ trích xuất xắc lấy bất kỳ một định kiến xã hội nào để khinh bỉ em. Tuy thế em cần hiểu rằng, sau này em còn dài phía trước, em suy nghĩ em đã đạt được gì sau mối quan hệ ấy?

- Em không phải gì từ bỏ anh ấy cả. Em chỉ biết em yêu thương anh ấy thôi

- Rồi em đã hiểu.

Chị thở dài. Tôi cũng trầm ngâm.

Tôi là một cô gái 22 tuổi, vừa xuất sắc nghiệp Đại học. Tôi gặp mặt và quen anh khi đi phỏng vấn tại công ty A. Anh vừa vặn trai, vừa phong độ, khiến cô thiếu phụ như tôi lâm vào tình yêu ngay lập tức từ ánh nhìn đầu tiên.

Sau lúc tôi đi làm việc được khoảng một tháng, về tối thứ bảy, anh - fan hiện là người đứng đầu nhân sự mời mọi fan đi ăn. Mọi tín đồ hò hét mai là nhà nhật, phải họ quẩy cho tới bến. Buổi tiệc tàn khoảng 12 giờ đồng hồ đêm, mọi fan đều say khướt. Anh tiến cho gần tôi, nhẹ tiếng nói “Để anh đưa em về nhé, mặc dù sao cũng nhân tiện đường.”

- Dạ thôi anh ạ. Anh về đi muộn rồi. Em bắt taxi về cũng được.

- Lên xe cộ anh chở về. Khuya rồi bắt taxi vô cùng khó, vả lại em là nhỏ gái, đi đêm chũm này cũng ko an toàn.

Tôi quan sát xung quanh, xung quanh trời tối đen, tôi rùng mình sợ hãi hãi.

- Vậy làm phiền anh rồi.

Nói rồi anh open xe mang đến tôi lên. Anh với ngang qua tải dây an toàn cho tôi, giây phút ấy mùi nước hoa của anh tràn ngập trong không khí. Tôi say mất rồi.

Anh chở tôi đến nhà, khẽ hotline tôi dậy.

- Đến công ty em rồi, dậy đi em.

*

Tôi tơ mơ tỉnh dậy. Cơn say khiến tôi quan yếu đứng vững. Anh đành dắt tôi lên nhà. Dường như anh cũng say rồi, tôi nghe giọng anh khàn khàn “Đêm ni anh sinh sống với em nhé.”

Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu óc đau nhói, dưới sàn nhà áo xống rải đầy, tôi giật mình quan sát sang mặt cạnh. Anh nằm sát bên cũng khẽ cựa bạn tỉnh dậy. Tôi vội vàng lấy áo xống chạy vào trong nhà tắm. Nhìn những dấu vệt xanh tím trên bạn mình, tôi cào cấu đầu óc“Mày đã làm cái gi rồi đây?”

Khi đi ra, thấy anh ngồi bình thản trên giường, tôi đựng lời trước.

- Em đã coi như không tồn tại chuyện gì xảy ra. Anh vệ sinh rồi đi về đi ạ.

Anh nhìn tôi, kinh ngạc hỏi.

- Đây là lần thứ nhất của em hả?

- Anh hãy coi như say làm cho bậy đi, người trưởng thành cả rồi.

Anh khẽ trầm ngâm.

Sau khi cụ quần áo, anh từ biệt tôi rồi đi về.

Tôi quan sát ga nệm khẽ thở dài, rồi tự an ủi bản thân “Không gồm gì cả, ngày nay ai còn đặc trưng trinh tiết.” Nói rồi tôi lột sạch ga nệm đem đi giặt.

Tối hôm ấy, điện thoại tôi rung lên, là tin nhắn từ anh.

- Anh xin lỗi, trong ngày hôm qua anh uống say quá, đề xuất cứ làm theo con tim mình nhưng mà không để ý đến cảm giác của em. Em ko trách anh chứ?

Tôi phù hợp anh, ham mê cái tầm vóc trưởng thành, cùng sự từng trải của anh ấy. Mà lại tôi trước đó chưa từng nghĩ mang đến sẽ phạt sinh quan hệ giới tính với anh, vì anh đang có gia đình riêng của mình. Tôi đành lơ tin nhắn ấy đi.

Khoảng 1 giờ đồng hồ sau, điện thoại thông minh lại rung lên tin nhắn.

- Anh sinh sống dưới nhà em, nếu có thể xuống chạm mặt anh một chút được không?

Tôi chạy ra cửa sổ nhìn xuống, thấy anh đã đứng dựa vào cửa xe pháo ô tô, tay gắng điếu dung dịch trầm ngâm. Tôi thay bộ đồ áo ngủ ra, chỉnh chu một chút ít rồi cách vội xuống lầu. Thấy tôi đi tới, anh dập điếu dung dịch đi. Anh vơi giọng hỏi.

- Em bữa tối chưa?

- Em ăn rồi.

Bỗng không khí trầm lắng, tôi quan sát anh, anh chú ý tôi. Tôi công bố xóa tan khoảng không gian ngại ngùng ấy.

- Anh mang đến đây bao gồm chuyện gì ?

Anh quan sát tôi, giọng anh trầm ấm.

- Chuyện hôm qua không hẳn anh say, lúc đó anh còn tỉnh táo, anh làm cái gi anh vẫn còn đó nhớ.

Thấy tôi yên lặng, anh nói tiếp.

- Anh ham mê em.

Tôi quan sát anh, trái tim lệch một nhịp.

- Anh có mái ấm gia đình rồi.

- Anh biết anh có mái ấm gia đình rồi.

- Anh gồm biết anh đã nói gì không?

- Anh là 1 trong người lý trí, anh luôn luôn có trách nhiệm với từng lời mình nói ra, của cả những chuyện mình làm.

Anh bước đến ôm tôi.

- Đêm nay anh làm việc với em nhé?

Hai mon đầu mặt nhau, anh liên tục chở tôi đi bộ phố. Anh đưa tôi đi nhà hàng ăn uống ở những nhà hàng quán ăn sang trọng. Anh dắt tôi đi cùng khi chạm chán đối tác của anh. Nhìn những bóng hồng bên cạnh họ, tôi khẽ nói chuyện vào tai anh.

- Những cô bé ấy là bà xã à anh?

Anh khẽ đáp.

- gồm trợ lý.

Anh kéo dài giọng.

- Và có cả nhân tình.

Tôi chợt phân biệt thế giới của anh ấy thật phức tạp. Trê tuyến phố anh chở tôi về, tôi vu vơ hỏi anh.

- bà xã anh siêu đẹp, bé anh vô cùng ngoan, anh có lí bởi để nước ngoài tình sao?

Anh chỉ đáp một phương pháp đầy lãnh cảm.

- Em không hiểu biết đâu, đôi lúc anh chỉ là thèm thoải mái thôi. Những người dân như anh lăn lộn phía bên ngoài đã mệt nhọc rồi, về đơn vị nghe vợ con cằn nhằn, nhiều lúc phát chán.

- khoảng chừng bao thọ hả anh?

- Ý em là gì?

Tôi nhấp lên xuống đầu.

- không tồn tại gì.

Trên xe yên lặng cho tới lúc về mang đến trước cổng chung cư của tôi. Vốn dĩ tôi nên hiểu rõ rằng anh coi tôi như một mặt hàng chơi, anh nghịch 1 tháng, 2 mon rồi sẽ chán, thuộc lắm là 1 trong những năm, tôi cầu mong muốn gì rộng được đây?

Chúng tôi ôm nhau nói tạm bợ biệt, trơn xe anh xa dần, tôi lếch thếch từng bước lên cầu thang. Tôi tự an ủi bản thân, rồi chìm vào giấc ngủ: “Ngủ đi nào cô gái, rồi ngày mai đã lại tươi tắn hơn thôi.”

*

Có một đợt anh call điện nói anh đã sang rồi đưa tôi đi dạo, tôi vội vã trang điểm cho doanh nghiệp thật xinh xắn, lựa chọn 1 bộ đầm trắng và đôi giầy cao gót. Tôi ngồi bên dưới ghế đá căn hộ đợi anh.

Một tiếng. Rồi nhì tiếng trôi qua, tôi thấp thỏm gọi điện mang đến anh, anh tắt điện thoại. Khoảng chừng 30 phút sau tôi thấy tin nhắn mang lại “Con anh bị sốt, anh đưa bé đi khám.”

Tôi nhìn chiếc tin nhắn ấy, thẫn thờ. Tôi quan sát lại bạn dạng thân mình, miệng cười mà lại nước mắt rơi như mưa.

Tôi call điện rủ cô bạn bè đi dạo phố. Cô ấy nói về cuộc hôn nhân gia đình với người chồng hiện tại. Nhìn cô ấy như vậy, tôi vừa thấy vui cho cô ấy, vừa thấy bi đát tủi cho thiết yếu mình.

Anh hay gửi hình ảnh và video của nhỏ nhắn gái công ty anh cho tôi xem. đông đảo lần vì vậy tôi chỉ cười cợt vu vơ với khen bé bỏng xinh xắn, xứng đáng yêu. Thực ra tận sâu bên phía trong tôi đã gào thét “Đứa bé bỏng dễ thương vì vậy mà tôi nỡ phá hạnh phúc gia đình nhỏ bé sao?".

Anh và tôi cùng nhau 4 tháng, hồ hết cuộc cãi cự ngày càng nhiều. Phần đông lần quan tâm của anh dành cho tôi ngày dần ít đi. Tôi cảm giác cô đơn ông xã chất cô đơn, xúc cảm tội lỗi lấn chiếm khiến tôi ngạt thở. Tôi hỏi anh.

- Anh còn yêu thương em không?

Anh đáp hờ hững “Anh vẫn yêu thương em.”

Đứa ngu ngốc là tôi vẫn nguyện tin cẩn anh ấy. Dẫu vậy càng về sau, tôi dần mệt mỏi với các lần ôm đồm vã, mọi đêm hóng anh mang đến tận khuya. Mệt đầy đủ lúc tôi đau tí hon mà anh làm việc bên gia đình nên không đến bên tôi được. Mệt mỏi với những lưu ý đến gia đình anh là toàn bộ của anh, dù có chuyện gì đi nữa, anh cũng sẽ đặt mái ấm gia đình lên sản phẩm đầu.

Phải chăng tôi tham lam hi vọng anh luôn ở mặt mình. Tham lam khi mong mỏi rằng anh đã ly hôn nhằm cưới tôi về làm cho dâu đơn vị anh. Tôi là 1 trong cô gái, tôi cũng muốn công khai với đa số người tình cảm của tôi, chẳng ai mong yêu đương một cách không quang đãng minh chính đại.

Tôi vai trung phong sự với cô bạn thân.

- Linh ơi, tao không cảm thấy được tình yêu của anh ấy ấy dành cho tao nữa.

Cô ấy nhìn tôi khẽ thở dài.

- Buông tay đi. Mày không thấy mi đang biến đổi theo chiều hướng xấu à? chú ý mày như vậy, tao ko an tâm.

Một trời tối tan tầm, sau tất cả những chuyện vụn vặt quanh đó lề, mang 1 tâm trạng buồn rầu, bức bối, tôi hỏi anh.

- Anh gồm từng cảm xúc anh ích kỉ không?

Lúc ấy anh khẽ nói.

- Anh mến em.

Tôi cười cợt khẩy.

- Anh yêu quý một người theo kiểu biến người ấy thành một người chỉ còn biết oán thù trách như em sao? Anh nhìn tôi bằng ánh nhìn tội nghiệp. Tôi run run nói tiếp “Buông tha em đi, buông tha cho tương lai của em, cũng buông tha cho thiết yếu anh. Mái ấm gia đình anh.... Bọn họ đang đợi anh sinh sống nhà”.

*

Anh thở nhiều năm bất lực quan sát tôi, rồi ko nói gì thêm, khoác vội dòng áo thoát ra khỏi cửa. Tôi chú ý theo nhẵn anh, nước đôi mắt cứ gắng rơi xuống, rồi tôi khóc nấc lên.

Người trưởng thành và cứng cáp lạ lắm, không hẳn chuyện khiếp thiên động địa gì, chỉ việc quay bạn bỏ đi là đang quên hết những thứ từng có kề bên nhau. Thời hạn ấy tôi viết đơn xin chuyển chi nhánh, tôi cần thời gian để trị lành lốt thương.

Xem thêm: Những Anime Có Main Giấu Nghề, Top 10 Anime Có Main Bá Đạo Nhưng Giấu Nghề

Đồng nghiệp A bảo rằng “Em à, chần chờ từ thời điểm nào mà cô bé luôn tỏa sáng sức sống, lại đổi mới một người thiếu nữ luôn cau mày, với càu nhàu. Chị nghĩ về em khu vực đây rất có thể không hợp phong thủy với em, em cần chuyển chỗ để search một nơi khiến cho em luôn thoải mái, vui vẻ”.

Tôi chỉ cười và cảm ơn chị, chỉ tất cả tôi mới biết, tôi vừa từ bỏ một tình yêu khắc cốt ghi tâm. Nhìn thiết yếu mình vào gương, tôi từ mỉm cười với chính mình “Bạn biết không? lúc có người làm tổn hại bạn, là bởi vì bạn đã mang lại họ cơ hội khiến bạn tổn thương. Bạn không có dũng cảm đá người ấy thoát khỏi cuộc sống của người tiêu dùng là cũng chính vì bạn cảm thấy không được yêu họ, cũng cảm thấy không được yêu chủ yếu mình. Chọn lựa từ quăng quật là tốt, sai lầm một lần là đủ ghi ghi nhớ cả đời rồi. Sau này ai ai cũng không được bạc bẽo với mình, trong cả chính phiên bản thân mình”.