Tiểu thuyết “Đi trốn” của Bình Ca sử dụng những đứa trẻ bình thường và hồn nhiên như một tấm giấy quỳ để thử sự khắc nghiệt của thời đại.

Bạn đang xem: Những đứa trẻ thời chiến

Nhiều người sẽ thấp thoáng nhận ra thủ pháp từng được Kazuo Ishiguro - chủ nhân Nobel Văn chương 2017 - sử dụng trong tiểu thuyết làm nên tên tuổi, Never Let Me Go, khi đọc Đi trốn của Bình Ca.

Trong tác phẩm đó, Ishiguro kể cuộc sống của những cô cậu thiếu niên hồn nhiên, chẳng mang nhận thức sâu sắc gì về thời cuộc, cũng không giỏi triết lý. Chúng chỉ đơn giản là những đứa trẻ chưa lớn, hành động bản năng, nghịch ngợm và hoàn toàn không mang một "tầm vóc tư tưởng" nào như một nhân vật chính điển hình trong tiểu thuyết. Chỉ có điều, nhóm bạn ấy bị ném vào một thế giới giả tưởng cay đắng, nơi người giết người. Và sự hồn nhiên của họ trở thành tấm giấy quỳ đo lường sự tàn nhẫn của thế giới, của lòng người.

Đi trốn không đặt các bạn nhỏ vào thế giới giả tưởng mà đặt vào một giai đoạn chiến tranh có thật, được tác giả lấy ra từ ký ức. Đó là giai đoạn giữa thập niên 1960, khi Mỹ bắt đầu leo thang ném bom miền Bắc.


XNVk
Zf
NVj
PA" alt="*">