Thể một số loại : cổ truyền giá không, trọng sinh, cung đình, độc nhất công nhiều thụ, khổ tình đế vương công, mỗi tiểu thụ đều khiến cho tâm chẳng thể yên, huynh đệ, NP.
Bạn đang xem: Phượng tường cửu thiên
~~~~~~~*~~~~~~~
Hắn – lãnh tình đế vương, bởi cái gì khuynh tận vai trung phong lực thương yêu một tín đồ suốt nhị mươi năm, lại chỉ đổi rước hận ý?
Trừ bỏ bài toán rời đi hắn, còn tồn tại gì hắn không vì người kia mà làm?
Vậy thì sao?
Đổi rước họa diệt quốc, hắn tiến công mất huynh đệ thủ túc, tấn công mất ngôi vị, thậm chí còn mất cả tính mạng.
Nếu có thể quay lại một lần, liệu hắn vẫn sẽ vô ân oán vô hối hận một đợt tiếp nhữa yêu đắm fan kia chăng?
Hay là từ ni về sau…buông tay?
Phượng vương thái tử Cơ Dung.
Phượng hoàng Vũ quốc Cơ Dung.
Hai mươi năm ngôi trường yêu tê mê một fan – Văn võ Trạng Nguyên Sở Phi.
Thẳng mang đến một ngày, Viêm quốc đế vương vãi Gia phương pháp Hy huy quân khử Vũ quốc, hắn bắt đầu phát hiện nay Sở Phi là sâu sắc thù ghét hắn, sâu sắc khinh bỉ hắn, cũng sâu sắc ân oán hận hắn, thậm chí là đến Vũ quốc y cũng có thể bán đứng nhằm đổi lấy tử vong của hắn.
Hắn yêu thương y, y mong giết hắn.
Hắn nghi kỵ Cơ Huy Bạch, nhị đệ lại vày hắn mà lại chết.
Hắn thờ ơ bỏ quanh đó tai lời Cơ Chấn Vũ, chén bát đệ vị hắn đem trăm quân đấu vạn quân.
Hắn rốt cuộc…đều đã sai trái sao?
Một đoạn thời gian như giấc mộng, thức giấc giấc hai mươi năm tưởng như thể hư ảnh.
Ông trời mang đến hắn cơ hội sửa chữa sai lầm, hay chủ yếu hắn ý muốn nghịch thiên nhằm sửa mệnh?
Quay ngược hai mươi năm…
Hắn vẫn yêu Sở Phi, yêu thương đến vai trung phong can đều nát, nhưng mà lần này…
…hắn buông tay.
Cho người kia một lối thoát cũng là cho hắn lối thoát.
Giật mình bắt đầu biết, do y hắn đã bỏ lỡ bao nhiêu ân tình.
Phụ hoàng, chủng loại hậu, Huy Bạch, Chấn Vũ,…
Hắn lần này chắc chắn rằng sẽ trân trọng, tận lực trân trọng.
Quay ngược một quãng thời gian…
Hắn nạm đổi.
Người không giống sẽ gắng đổi.
Mọi sản phẩm cũng ráng đổi.
Hắn lần này trân trọng Huy Bạch, đổi rước một giờ “yêu”.
Hắn lần này trân trọng Chấn Vũ, đổi mang hai chữ “phản bội”.
Hắn lần này quyết diệt Gia điều khoản Hy, thay đổi lấy tình ái dây dưa.
Hắn lần này buông tay Sở Phi, đổi lấy một tuyển mộ Dung Phi.
Loạn luân thuộc mê đắm, làm phản cùng thứ tha, tình yêu cùng hận ý, nghi kỵ đồng ái dục.
Hắn lần trước yêu, yêu đó là “yêu”.
Hắn lần này yêu, yêu sẽ là “nhân”.
Gia hình thức Hy từng nói :
“Cơ Dung trọng tình, người bên cạnh hắn là may mắn, lại cũng… hắn từ bỏ thân thiệt bi ai!”
Cơ Dung trọng tình.
Hắn dịu dàng Huy Bạch vô oán thù vô hối, tin cẩn Huy Bạch bất chấp mọi sự.
Hắn tha sản phẩm công nghệ Chấn Vũ phản bội bội, một đợt tiếp nhữa trở trở về bên cạnh hắn.
Hắn dây dưa thuộc Gia nguyên tắc Hy, từ cơ hội nào đã không còn cái “hận vong quốc”?
Hắn ko đẩy được chiêu mộ Dung Phi rời xa, từ lúc nào lòng đã chùng lại?
Tống tiên sinh từng nói :
“Có những người dân làm một trong những việc, tổng hội được tha thứ; mà lại có những người làm một số việc, lại vĩnh viễn cũng không có thời cơ thứ hai.”
Một cơn mơ quẩn quanh.
“Hoàng đệ, mong nghe hay không một giấc mộng?”
“…”
“Ta từng mơ một giấc mộng……”
“…”
“May mắn…… May mắn, chính là một giấc mộng.”
“Hoàng huynh.”
“…”
“Ta không biết…… Ta cái gì đều……”
“Loại chuyện này có cái gì cần hiểu rõ đến? Cũng chưa phải là chuyện tốt gì, huống hồ, cũng chỉ là 1 giấc mộng cơ mà thôi.”
“Chính là mộng?”
“Chính là mộng.”
“…”
“Mộng cùng với sự thật là tương phản, mang lại nên, Vũ quốc chỉ biết càng ngày càng hưng thịnh, gồm phải hay không?”
“Phải”
“Cho nên, đệ cùng Chấn Vũ, đều rất có thể còn sinh sống thật tốt, có phải tốt không?”
…
…
…
“Huy Bạch.”
“…… Hoàng huynh?”
“Còn lưu giữ rõ đêm hôm đó đệ thuộc ta nói phần nhiều lời làm sao không? ‘Đệ thật sự đam mê huynh’.”
“Thần đệ tất nhiên nhớ rõ, kia là…… Đó là lời tâm huyết của thần đệ.”
“Ân. Còn lưu giữ rõ ta đã trả lời thế nào không?”
“Hoàng huynh nói ‘ta biết’.”
“Đúng vậy, ta biết. Bây giờ nghĩ đến, ta thật bao gồm chút ân hận hận.”
“Thật không? nhưng mà thần đệ thiệt ra không ân hận hận…… Bất luận như thế nào, cũng không hối hận hận.”
“Ta bao gồm chút ăn năn hận, thời gian đó tuy nhiên còn thiếu thốn một câu…… thiếu hụt một câu ‘ta cũng vậy’.”
…
“Ta biết, ta cũng vậy……”
…
“May mắn…… May mắn, đó là một giấc mộng.”
Hai mươi năm, một cơn mộng.
Buông tay kẻ nơi chân trời, gắng tay tín đồ ngay trước mắt.
Hai mươi năm, một cơn mơ dài, chớp mắt đã như phù du.
Nghịch thiên sửa mệnh, nhân quả ông xã chéo, giá chỉ của sinh mạng,…
Độc đã quay trở về thân, dấu vết của vạn tiễn cũng hiện tại hình.
Hắn biết.
Nhưng hắn vô oán thù vô hối.
Vũ quốc không khử vong.
Huy Bạch sẽ không còn chết.
Chấn Vũ không buộc phải trăm quân đấu vạn quân.
Gia cách thức Hy ko huy quân khử Vũ quốc.
Sở Phi cũng ko cần ân oán hận.
Vô oán vô hối.
Để một mình hắn trả giá, để 1 mình hắn bồi tội nghịch thiên.
“May mắn…… May mắn, đó là một giấc mộng.”
.
.
.
“Cơ Dung?”
“Ngươi không phải vẫn nghi hoặc vì cái gì ta đầu tiên tiên gặp gỡ mặt như vậy đã ý muốn giết ngươi sao?”
“Phải, như thế nào, hiện tại nguyện ý nói?”
“Bởi vì ta mộng ngươi huy quân diệt Vũ quốc.”
“Liền vì vậy nên một cái…… một cái mộng?”
“…”
“Cứ như vậy?”
“Còn muốn thế nào?”
“Ngươi mộng ta như vậy, tiếp đến thế nào? Sẽ không như thế tức khắc tỉnh dậy chứ?”
“Sau đó? kế tiếp ngươi lao vào cung điện, tiếp đến nữa ta đã bị vạn tiễn mang thân.”
“Từ từ, cho dù ta thiệt sự tiến công tới hoàng cung Vũ quốc, cũng sẽ không sử dụng vạn tiễn mang thân kia mang lại đối phó ngươi…… tê vạn tiễn mang thân là ngươi sẵn sàng đi? —— chuẩn bị dùng ở trên bạn ta?”
“…”
“Kia vạn tiễn mặc thân trường hợp là sẵn sàng cho ta, sau cùng lại sinh sống trên người ngươi…… Như vậy ở kề bên có đề nghị hay không còn có người? Đại nhằm là bạn ngươi lòng tin cùng ta nội ứng ngoại hợp, cho kế sách của ngươi liền rơi vào thất bại!”
“Đúng vậy.”
“Ngươi ban đầu như vậy ghi hận…… sẽ không còn là sinh hoạt trong mộng còn xúc cảm được đau đi?”
“…… Đúng vậy.”
“Đau sao?”
“Đau…… hết sức đau. Vạn tiễn khoác thân, ta đã đến ta chỉ biết trải qua một lần……”
Nghịch thiên là tội lớn, sửa mệnh càng cực nhọc dung.
Số phận lúc quay đầu, là cơ hội thân sở hữu đầy tội nghiệt.
Dây dưa thuộc nhân thế, cũng duy nhất chữ “tình”.
.
.
.
Điện hạ, ta có hai mẫu nguyện vọng.
Một nguyện lúc còn nhỏ nhắn chết non, không biết thế sự duy gian; nhị nguyện quyền khuynh thiên hạ, hưởng hết vẻ vang phú quý.
Đáng nhớ tiếc thời vận không tốt, hai cái nguyện vọng này đông đảo là hoa vào gương, trăng vào nước.
Nhưng, ta ở đầu cuối còn rất có thể có một mộng tưởng.
Giấc mộng một ngày kia, rất có thể có một người, yêu ta, kính ta, trọng ta nhưng mà nguyện phóng ta tự do.
Nếu có fan như thế, ta nguyện theo hắn đời đời kiếp kiếp kiếp kiếp.
—— ko rời không bỏ.
“Điện hạ, hóng ta trở lại.”
Ta sau thời điểm trở về, một mực sẽ thuộc ngài……
Sinh tử cùng nhau.
.
.
.
Có người chất vấn, bao gồm phải hay là không nếu không phải là Cơ Dung thì không được, có phải hay không Cơ Dung thật sự tốt như vậy? —— xuất sắc đến mức làm cho ngươi nguyện ý không cần thê không cần tử, chỉ cùng một người nam nhân. . . . . . Thuộc huynh đệ của bao gồm mình?
Có phải hay không Cơ Dung thật sự tốt như vậy? Cơ Huy Bạch kỳ thật cũng hỏi qua thiết yếu mình. Tiếp nối hắn nghĩ về muốn:
Có lẽ là như vậy, cũng hoặc là ko phải. . . . . . Nhưng như thế có cái gì quan hệ đâu? Hắn đó là từ cơ hội còn rất nhỏ đã liền coi trọng y, mà lại y cũng trùng hợp không có làm cho hắn thất vọng, bởi vậy, hắn liền không buông tay , chỉ chú ý , nghĩ, mang lại đến hôm nay. . . . . .
Cho đến hôm nay, đã mất nghĩ muốn buông tay .
Cũng không còn có thể buông tay .
“Hoàng huynh.” Cơ Huy Bạch nhẹ giọng gọi.
Hoàng huynh, này một tòa to lớn như vậy trong vườn, huynh hy vọng ta đi xem càng nhiều hầu hết đóa hoa xinh đẹp chói mắt, đi thích càng nhiều mật hoa mỹ vị ngọt lành. Mà lại hoa dù không ít đến thế nào, sau cuối cũng không thể chịu nổi mùa đông tràn về tàn phá, như thế nào có thể sánh cùng với thân cây kia hắn luôn luôn dõi nhìn một ngày lại một ngày, một năm lại một năm, đại thụ cao ngất cứng cỏi rất có thể che trời?
Hắn ko thích đầy đủ thứ mềm mại tốt đẹp, phổ biến quy cũng chỉ nhất thời.
Hắn thích, cho mặc dù là vết thương mọi chốn xấu xí ko chịu nổi, lại sở hữu thể khiến cho hắn động chổ chính giữa không dứt.
Cho nên. . . . . .
“Cho nên, ” Cơ Huy Bạch mỉm cười, giống như băng tuyết tương đối tan, xuân về trên đất. “Hoàng huynh, ta bình thường quy chỉ thích hợp theo dõi đại thụ cơ trưởng thành, thích loại kia mặc dầu thân sở hữu sẹo, vẫn khiến cho ta lưu luyến quên mặt đường về.”
.
.
.
“Nhất bái thiên địa ——”
“Nhị bái cao mặt đường ——”
“Phu thê giao bái —— dứt buổi lễ ——”
“Cơ Dung, chúng ta du hồ, nhìn hoa, đi bộ phố, vậy tay, còn có bái đường, toàn bộ những chuyện nhưng giữa hai người yêu nhau rất có thể làm chúng ta đều sẽ làm.”
…
“Cơ Dung, ta yêu thương ngươi.”
“Gia giải pháp Hy……”
“Không bắt buộc nói. Không bắt buộc nói…… Ta nếu như thắng, là phong quang vô hạn, hại là nhớ không được vị trí này; ta nếu bại, cũng trở thành bị bầy họ đem nghiền xương thành tro, tiếp đến làm cho tro tàn kia vương mọi mỗi một tấc đất Viêm quốc…… Cũng ko tất nhớ rõ.”
Ai, rứa lấy tay ta, níu duy trì ta cả đời điên loạn; Ai, hôn lên mắt ta, chở che ta suốt kiếp lênh đênh.
Phượng vương_ Cơ Dung
Cẩn vương vãi Cơ Huy Bạch.
Mạc Tà vương Gia phương pháp Hy.
Bát hoàng tử Cơ Chấn Vũ.
( Ảnh mang tính chất chất minh họa)
Tác giả : sở hàn y thanh.
Lãnh tình đế vương vãi công bị bốn tiểu thụ xay buộc gắng sự !
Hắn khuynh tận trọng điểm lực yêu hai mươi năm, ở đầu cuối lại đại bại tay chân, thảm bại ngôi vị hoàng đế, thảm bại tính mạng.
Xem thêm: Tổng Quan Về Ngân Hàng Vietinbank Liên Kết Với Những Ngân Hàng Nào ?
Lại là do sao?
Nếu có thể trọng đến, hắn là không oán thù không hối hận tái yêu thương một lần, hay là……
Từ nay sau đây buông tay?
Từng bác ái hỏi: trường hợp là Cơ Dung thân tử……
Gia biện pháp Hy cười to, mi mục tuấn lãng, càng vạc ra chói lọi:“Cái kia tai họa rốt cục chết? Đương phù nhân sinh tốt nhất đại bạch !”
Cơ Huy Bạch mỉm cười, phong thái yểu điệu, y như thần tiên tín đồ trong:“Mặc dù cho là nghịch thiên sửa mệnh, ta cũng tốt nhất định cần đưa hắn cứu giúp trở về.”
Mộ Dung Phi trầm ngâm, một lát tức khắc cười, ngữ khí tao nhã:“Kia liền khiến thiên hạ này mang đến bồi táng đi.”
Cơ Chấn Vũ nhướn mày, góc nhìn băng lãnh, ngữ khí lành lạnh:“Như bao gồm chút cuồng đồ ao ước hại hoàng huynh, túng thiếu trên trời bên dưới đất, ngô diệc chắc hẳn rằng đem này bầm thây vạn đoạn !”
Nhân vật thiết yếu công,NP
Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước thiên bỏ ra kiêu tử trùng sinh xuyên việt thời không
Tìm tòi cơ bản tự: Nhân trang bị chính: Cơ Dung ┃ phối hợp diễn: Cơ Chấn Vũ, Cơ Huy Bạch, chiêu mộ Dung Phi, Gia phép tắc Hy, Sở Phi ┃ mẫu khác: Phượng vương, Cơ Dung, đam mỹ,NP, huynh đệ
(những chương không dán vào đấy là những chương chưa edit ta dán lên đến dễ edit thui >.lãnh tình điệp
Chương 17: Tích thì bất khả ức
Chương 18: Say rượu
Chương 19: Giao đàm
Chương 20: Hiệp nghị
Chương 21: Lối rẽ
Chương 22: chiêu tập Dung Phi
Chương 23: Trọc Giang
Chương 24: Kế hoạch, biến chuyển hóa
Chương 25: Giết
Chương 26: Đường
Chương 27: trở về đế đô
Chương 28: máu Lạc chi chứng
Chương 29: Trác Châu
Chương 30: biến chuyển đổi
Chương 31: mê mẩn nhục
Chương 32: Quyết định
Chương 33: Bộc trực chân thành
Phiên ngoại: Ái đích ngôi trường thành
Chương 34: Lý làm
Chương 35: vượt độ
Chương 36: Khởi đầu
Chương 37: mặc dù vô tình cũng rượu cồn lòng.
Chương 38: rứa Thanh Trạch
Chương 39: Ngọc bội
Chương 40: chuẩn bị
Chương 41: Trước tiếng đại chiến
Chương 42: Ly khai
Chương 43: cố kỉnh sự vô thường, phản nghịch nhiều vết tích
Chương 44: Hồi ức thành thương tổn
Chương 45: chạm chán lại
Chương 46: Gió mưa buông xuống
Chương 47: chén hoàng tử Diệp quốc
Chương 48: Thân bất vì kỷ
Chương 49: Ám tiễn
Chương 50: Nhập tắc ẩn, xuất con kiến mang
Chương 51: Hoang đường
Chương 52: Thảm nhiên
Chương 53: Quyết trạch, tởm lôi
Chương 54: yêu quý Bi
Chương 55: Every người each chí, other users đường
Chương 56: cười đùa
Chương 57: trung tâm tư
Chương 58: Thần ân such as biển
Chương 59: Tín nhiệm
Chương 60: Ý liêu đưa ra ngoại, tình lý chi trung
Chương 61: Thiện ác đáo đầu bình thường hữu báo
Chương 62: trọng điểm niệm thành tro: Thượng + Hạ
Chương 63: Nói is vô tình lại has tình
Chương 64: vày ai Centered tối sương gió in
Chương 65: Thăm dò
Chương 66: Viên Trúc Úc
Chương 67: vượt độ
Chương 68: Ưu
Chương 69: hứa hẹn
…………………….hoàn quyển 1………………