*
Con bắt buộc phấn đấu trở thành tín đồ tốt, sống có lý tưởng và hữu ích cho làng hội - lời răn dạy của Đại tướng tá Lê Đức Anh với đàn ông Lê mạnh dạn Hà được ông đề cập lại trong hồi ký.

Bạn đang xem: Lê nam trà con lê đức anh


Viet
Nam
Net giới thiệu một số trích đoạn vào chương 7 "Chỉ huy chiến dịch cuối năm 1974, giải phóng tỉnh Phước Long" trong hồi ký "Cuộc đời với sự nghiệp cách mạng" của Đại tướng Lê Đức Anh:

Sau bảy sớm hôm vượt hải dương Đông từ phái mạnh ra Bắc, về cho Hà Nội, tôi nghỉ ngơi ở nhà số 91 phố Lý phái mạnh Đế. Mấy bằng hữu cán bộ mặt Tổng cục thiết yếu trị và viên Cán cỗ ra thăm tôi. Anh Văn Tiến Dũng gặp gỡ tôi, câu trước tiên anh hỏi:

- gồm mệt không?

- bao gồm mệt - Tôi cười và đáp.

- Cậu như bé voi một ngà - dũng cảm nói.

- Cũng chỉ với một đôi mắt bảy phần mười - Tôi nói.

- Về sức mạnh thì cậu nỗ lực thêm. Cậu về vậy chắc tình hình và bàn với nhị anh Phạm Hùng với Trần Văn Trà nhằm triển tiến hành khởi công việc. Quá trình thì các anh kia biết cả rồi. Hoàn toàn có thể sắp tới những anh ấy cũng ra họp... - kiêu dũng nắm chặt tay tôi nói.

Bên trung ương làm bữa cơm, hotline tôi sang. Khi ăn uống có các anh Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng và Lê Đức Thọ. Ăn xong, anh thọ nói:

- báo cáo tình hình xong, thì cậu về Miền ngay.

Anh Duẩn gặp riêng tôi, dặn:

- Về nói cùng với anh Hùng, anh Trà, bàn trong nội cỗ phải giải phóng nhanh nhất. Giả dụ để chậm rãi thì này lại hồn, nó củng cố sẽ tương đối khó. Anh nói nhì lần: "Nó lại hồn, sẽ rất khó".

Rồi anh bảo tôi sang report tình hình với chủ tịch nước Tôn Đức Thắng.

Tôi sang chào chủ tịch Tôn Đức Thắng. Bác bỏ Tôn nói:

- những chú giải tỏa nhanh miền nam để bác bỏ được trở lại thăm đồng bào, chiến sĩ miền Nam, thăm quê Long Xuyên cùng thăm lại xưởng cha Son.

Đại tướng tá Lê Đức Anh và nam nhi Lê mạnh mẽ Hà. Ảnh: Phạm Hải

Báo cáo xong, tôi sẵn sàng trở về Miền. Hôm sắp đến đi, anh Hoàng Văn Thái chạm chán và bảo:

- Cậu nói giúp, để các ông cho khách hàng trở vào Miền.

- Chuyện của anh bắt buộc Bộ bao gồm trị quyết định, tôi làm thế nào nói được - Tôi vấn đáp anh.

Tôi đến chào anh Nguyễn Hữu Thọ, anh thọ mời tôi nạp năng lượng cơm. Sau đó anh Hoàng Văn Thái, rồi anh Võ Nguyên ngay cạnh mời tôi đến nạp năng lượng cơm. Tôi lần lượt mang đến chỗ nhì anh ăn uống cơm.

Lúc sắp chia tay gia đình, nam nhi tôi là Lê mạnh khỏe Hà nói:

- cha ơi! con muốn quốc bộ đội, nối nghiệp ba.

- tới đây giang sơn hòa bình, xây dựng, sẽ yêu cầu nhiều cán cỗ khoa học. Con buộc phải đi vào một ngành khoa học, còn ngành làm sao thì tùy nhỏ chọn. Tuy nhiên trước không còn con buộc phải phấn đấu trở thành tín đồ tốt, sống gồm lý tưởng và hữu ích cho làng hội - Tôi khuyên nhủ con.

Trở về miền Nam, tôi được anh Đồng Sỹ Nguyên - tứ lệnh quân nhân 559 - tổ chức triển khai đi theo đường Đông ngôi trường Sơn. Vào mang lại Đông Hà - Quảng Trị, gặp gỡ anh è Độ tự Miền ra, tôi hỏi:

- Anh ra thì ai thay?

Anh lặng ngắt không nói gì, tiếp đến anh bảo:

- sau khoản thời gian có hiệp nghị Paris, tình hình phức hợp quá. Khi anh Tố Hữu vào phổ biến thì tin ở Trung ương.

Tôi bảo:

- Tin ở tw là đúng, nhưng cần phản ánh đúng thực tế chiến trường với trung ương và phải phối hợp hai vấn đề đó lại.

Anh bảo giờ anh ra Bắc. Tôi bắt tay chào anh, thấy anh ko vui, tôi cũng ko hỏi vày sao anh ra.

Anh em giao liên gửi tôi đi, vào đến tiếp giáp đồn Phú Túc của địch, theo sườn núi. Tôi thấy mặt đường Đông ngôi trường Sơn sẽ mở thông thoáng.

Đại tướng Lê Đức Anh với phu nhân cùng các con, cháu tận nơi riêng ở tp.hcm năm 2008. Ảnh vào cuốn Hồi ký

Theo lời dặn của anh ý Lê Duẩn với anh Văn Tiến Dũng, tôi gặp gỡ và báo cáo với hai anh Phạm Hùng với Trần Văn Trà. Anh Trà bảo:

- Nắm tình trạng xong, căn cứ vào ý kiến chỉ đạo của anh Lê Duẩn với anh Văn Tiến Dũng, cậu làm planer đi. Sau khi Trung ương viên và Bộ lãnh đạo Miền có chủ ý là thực hiện luôn.

Anh Hùng cũng bảo tôi:

- có tác dụng sớm đi.

Khi chế tạo kế hoạch tác chiến, tôi có bàn với nhì anh Năm Ngà với Hai Tưởng; chiến lược có tía nội dung:

Thứ nhất, thành lập lực lượng ở các đô thị và vùng ven đô. Vị sau Tổng tiến công Tết Mậu Thân 1968, lực lượng ta (cả đặc công cùng biệt động) bị tổn thất nặng với đã thoát khỏi đô thị, giờ phải triển khai xây dựng trở về để ém quân nghỉ ngơi đô thị, vận động trong lòng đô thị.

Thứ hai, mở vùng giải hòa ra phía Long An, của cả vùng phái nam Long An như đề nghị Giuộc, nên Đước, gò Công, Châu Thành, Tân Trụ, Chợ Gạo với Tiền Giang, tức là cả phía nam cùng phía bắc lộ 4. Kể từ Tây Ninh xuống Đức Hòa, Đức Huệ, phái nam - bắc lộ 4 thì cực nhọc nhất là mở hướng này. Nếu nói tới đồng bởi sông Cửu Long thì đấy là hướng hết sức quan trọng của chiến lược đồng bằng. Ta mở vùng và đứng vững được tại đây thì sẽ ngăn ngừa rất công dụng sự liên thông của địch từ sài thành xuống miền Tây. Ngược lại, phía ta đã nối thông trường đoản cú chiến khu Dương Minh Châu, miền Đông với đồng bằng sông Cửu Long.

Thứ ba, mở rộng đường hiên chạy dài Trường Sơn. Vì tw đã mở thông mặt đường Đông Trường tô rồi, ni ta phải thông nốt, nối sát từ miền Đông Nam cỗ tới đó, trọng yếu là hai trục đường 14 với 20. Còn hướng sông Lòng Tàu thì Đoàn 10 đã làm tốt, vả lại dịp đó hướng này chưa nổi cộm đề xuất không đặt vấn đề là phía chính.

Trung tướng tá Lê Đức Anh - tứ lệnh Quân khu 9, nguyên Phó bốn lệnh chiến dịch hồ chí minh (ngoài thuộc bên cần hàng đứng) - chụp hình ảnh cùng các ông Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Văn Tiến Dũng... Tham dự các buổi tiệc nghị tổng kết chiến dịch tp hcm tại Đà Lạt, Lâm Đồng, thời điểm cuối năm 1975

Các đơn vị chức năng chủ lực của Miền ban đầu huấn luyện và hoạt động tác chiến theo phía mới. Nhưng hoàn cảnh lúc này, bộ đội đánh đột kích thì được mà lại đánh công kiên lại không ổn. Điển hình là trận đánh đồn Rạch Bắp nằm trên lộ 7, ta sử dụng một trung đoàn bộ binh tất cả xe tăng cùng lựu pháo tấn công hai ngày liền mà lại không xong được đồn. Tôi ý kiến đề xuất với anh Trà cho bộ đội tập huấn lại. Nếu như cứ đánh kiểu đội hình “đầu nhọn đuôi dài, bộc phá liên tục” để xuất hiện mở vậy trận phòng ngự của địch thì e không được, mà đã có được cũng yêu thương vong lớn, hoặc đánh theo đội hình xe tăng đi trước bộ binh theo sau, trong khi hỏa lực nói chung, hỏa lực phòng tăng nói riêng của địch rất dạn dĩ thì không thành công.

Kế đó, tôi mời nhị anh Bùi mèo Vũ và Lương Văn Nho vào Bộ lãnh đạo Đoàn 351 đến, hôm đó gồm cả anh Năm Ngà – tư vấn trưởng Miền và anh Hoàng thế – Phó tư lệnh Miền. Tôi bảo hiện nay ta hãy tập huấn cho cỗ đội cách đánh và một lúc thực hiện mở hai cửa ngõ mở. Một cửa mở bằng lối cần sử dụng đặc công kín đáo luồn sâu gỡ giảm hàng rào, một cửa sử dụng pháo binh phun chế áp lô cốt cùng hỏa điểm của địch rồi dùng bứt phá phá sản phẩm rào, pháo binh phun yểm trợ cho bộ đội xung phong, mục tiêu là hủy diệt chi khu quân sự chiến lược của chúng và lấy đưa ra khu Đồng Xoài làm đối tượng người tiêu dùng thực tế nhằm luyện tập. Nhì anh vẫn về xây dựng sa bàn trên thực địa với rất đầy đủ các chi tiết và tập huấn mang lại cán bộ ở cả bố cấp: đại đội, đái đoàn và trung đoàn. Cuộc đào tạo kỹ càng diễn ra suốt ba tháng tại Đồng Pan trong chiến quần thể Dương Minh Châu.

Nhờ có sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng từ bỏ sau họp báo hội nghị Bộ chủ yếu trị với Quân ủy trung ương tháng 5-1973, tuyệt nhất là tự sau họp báo hội nghị Trung ương lần lắp thêm 21 (tháng 6-1973) với Quân ủy tw (tháng 3-1974), viên diện chiến trường từ cuối năm 1973 và năm 1974 đã biến đổi theo chiều hướng có ích cho ta. Ta đã dữ thế chủ động đưa nuốm và lực phương pháp mạng tiến lên từng cách vững chắc, bằng cách phản công cùng tiến công liên tục, giành chiến thắng ngày càng bự với vận tốc nhanh trên toàn bộ các mặt trận từ quần thể 9, khu vực 8, khu vực 7, khu 6, quần thể 5, Tây Nguyên cho Trị Thiên; trên tất cả các trận mạc từ tấn công phá bình định, mở vùng giành dân ở đồng bằng, không ngừng mở rộng căn cứ nghỉ ngơi miền núi cùng vùng giáp với làm bàn đánh đấm đến kéo dãn thêm hiên chạy dài chiến lược từ khu vực miền bắc vào tận miền Đông nam Bộ...

Năm 2015, tôi vinh dự gồm hai cuộc vấn đáp Đại tướng tá Lê Đức Anh, nguyên Ủy viên Bộ chính trị, nguyên chủ tịch nước, nguyên bộ trưởng liên nghành Bộ Quốc phòng. Lúc ấy ông đã 96 tuổi, đi lại, nghe cùng nói có trở ngại nhưng vẫn ngồi nhiều giờ để trả lời các câu hỏi của tôi. Có không ít chuyện bên mép hai cuộc chất vấn “nhà thiết yếu trị trung bình cỡ, nhà quân sự chiến lược lớn của Đảng và Nhà nước ta” (lời nguyên Tổng túng thiếu thư Đỗ Mười về Đại tướng tá Lê Đức Anh), tôi còn ghi nhớ mãi...





Tôi tò mò và hiếu kỳ hỏi về tại sao ông bị hư một bên mắt trái. Ông bảo đó là lần bị dịch đậu mùa hồi nhỏ. Ngày ấy, số đông trận dịch đậu mùa, rồi dịch tả, dịch đường ruột… thật khủng khiếp, lấy đi một loạt mạng sống của người dân. Chỉ một trận dịch đậu mùa lúc ông khoảng 5, 6 tuổi đã cướp đi sinh linh của ba người anh, chị ruột của ông.

Còn ông qua ngoài nhưng bên mắt trái không được rõ thành vảy cá, bên chân trái yếu ớt hẳn đi. Người cha của ông bắt buộc chôn tứ cái cột trong nhà với buộc hai sào tre để ông bám vào tập đi từng bước một một. Ông đã kiên cường tập luyện nhưng mà cũng phải mất hơn 1 năm trời new đi lại tương đối bình thường.

Tôi quý phái chỗ thiết yếu ủy nhị Tưởng để ăn uống sáng. Vừa ăn xong, thoải mái và tự nhiên anh Tưởng bảo tôi: “Anh hãy nấn ná lại, nằm tại võng của tôi mà nghỉ mươi phút rồi ra đó!”. Tôi nghe anh. Vừa ngả lưng thì ở quanh đó chòi của tôi một quả bom tự máy cất cánh địch ném trúng, mẫu chòi cất cánh mất, cậu cảnh vệ bị thương, cậu lái xe của tôi hy sinh. Nếu như sáng hôm đó như các hôm trước, ăn chấm dứt tôi ra ngay thức thì thì bây giờ còn đâu nhưng ngồi nhằm nghe các bạn hữu phỏng vấn nữa… cuộc chiến tranh là vậy mà, sống-chết nhiều khi chỉ trong gang tấc thôi”, ông kể.


*


Kỳ lạ, bệnh tật và bom đạn là nuốm mà ông vẫn đi suốt ba trận đánh tranh: kháng thực dân Pháp, đế quốc Mỹ và cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam. Trong đội ngũ tướng lĩnh của Quân nhóm ta, ông là người có mặt từ phút đầu mang đến phút cuối xuyên suốt ba trận chiến tranh. Tất cả sau này, vào cuối những năm 90 của núm kỷ trước, bị trọng dịch tưởng ko qua khỏi cơ mà ông vẫn mãi mãi đến nhiều chục năm sau…





Tháng 5-1955, khi sẽ là Sư đoàn trưởng Sư đoàn 330, ông được điều về làm Phó cục trưởng cục Tác chiến, cỗ Tổng Tham mưu. Về đây, ông được giao phụ trách desgin kế hoạch tác chiến các khu vực phòng thủ biên giới.

Tổng tư vấn trưởng Văn Tiến Dũng cử ông làm trưởng đoàn cùng một trong những cán cỗ ngành tác chiến, công binh sang china nghiên cứu, học tập nhằm về desgin kế hoạch. Đoàn được các bạn hữu Trung Quốc đưa theo tham quan cùng khảo sát các công trình bảo vệ dọc bờ biển, đông đảo “khu vực che chở chung” và hồ hết “khu vực phòng đổ bộ”.

Các các bạn quân đội trung hoa vừa reviews cách làm, vừa tạo đk để đoàn khảo sát toàn vẹn về chiều sâu, chính diện cùng cách sắp xếp hỏa lực, xung lực, hệ thống kho tàng và công tác bảo đảm, các công trình trợ giúp và công trình trọng điểm bền vững và kiên cố như vậy nào.

Trở về nước bắt tay vào việc, công binh trực tiếp làm cho theo xây dựng của tác chiến, thực hiện đúng như dự án công trình mà ông, với tư cách trưởng phi hành đoàn đã trình duyệt cấp trên, thực thi tại địa bàn của quân khu nào thì lực lượng quân khu kia kết hợp với lực lượng công binh của bộ trực tiếp thi công. “Vì trên đây là quá trình rất mới mẻ và lạ mắt nên thời gian đó cứ áp dụng theo quy mô của bạn. Sau này, thấy lúc rõ ưu điểm, yếu điểm thì ta mới tất cả bước cố đổi, kiểm soát và điều chỉnh và làm mới theo cách của ta cho cân xứng với điều kiện và địa hình khu đất nước” - ông lưu giữ lại.


Khi đảm nhận cương vị cục trưởng viên Quân lực, ông được cử đi học lớp trước tiên bồi dưỡng tại trường Voroxlop sinh hoạt Liên Xô. Thời hạn học là nhị năm, hàng năm học 6 tháng, về nước làm việc 6 tháng. Nội dung đa phần là học tập về chiến dịch, có học thêm về chiến lược.

Có một chuyện làm ông ghi nhớ mãi là vị giáo sư sau thời điểm xem bài tập của ông làm thì tỏ lời khen, cơ mà ông bảo: “Học ở chỗ này thì tôi làm như vậy, cơ mà đánh theo phong cách này cùng với quân nhóm Mỹ thì có lẽ chưa tương xứng nên chưa chắc chắn là lắm”.

Câu nói này đã làm vị giáo sư giận ông suốt cả khóa học. Mãi cho ngày cuối cùng, vị giáo sư mới bắt tay ông với nói: “Đồng chí cũng tốt, tôi cũng tốt, hai bọn họ bắt tay nhau!”. Sau này nghe chuyện, tướng Vũ Lăng nói với Đại tướng mạo Lê Đức Anh: “Họ không xua anh là may đó!”.


Nhân rộp vấn về việc kiện ngày toàn win 30-4, tôi bao gồm hỏi ông thường giỏi suy bốn gì mỗi dịp đáng nhớ của khu đất nước, quân đội. Ông trầm ngâm rồi chậm rãi nói: Là tín đồ đã đi qua chiến tranh, tôi thấu hiểu những mất mát, hy sinh của nhân dân. Dân tộc bản địa ta nhân vật nhưng chịu nhiều đau thương.

Những mất mát hy sinh để giành được độc lập, từ do, thống tuyệt nhất Tổ quốc của quần chúng ta cực kỳ to lớn. Riêng rẽ trong cuộc loạn lạc chống Mỹ, họ có tới 1,1 triệu liệt sĩ, 600.000 mến binh, 2 triệu người bị thịt hại, 2 triệu người bị nhiễm độc hại hóa học giữ lại di triệu chứng cho 50.000 trẻ em bị dị dạng. Tôi chỉ mong sao sao cuộc sống dân ta ngày dần đầy đủ, non sông có hòa bình, càng ngày càng giàu mạnh, phân phát triển…

Cũng cùng với suy tứ ấy, cả khi đương chức cũng tương tự khi sẽ nghỉ công tác, Đại tướng tá Lê Đức Anh luôn dành sự quan lại tâm đặc biệt quan trọng tới các gia đình chính sách, những người bị thiệt thòi, nghèo đói do hậu quả và di bệnh chiến tranh.

Ông chính là người ký Lệnh ra mắt Pháp lệnh quy định thương hiệu vinh dự nhà nước chị em Việt Nam anh hùng và Pháp lệnh chiết khấu người chuyển động cách mạng, liệt sĩ và mái ấm gia đình liệt sĩ, yêu quý binh, bệnh dịch binh, người chuyển động kháng chiến, người có công trợ giúp cách mạng.

Xem thêm: Các Thế Đất Đẹp Trong Phong Thủy Nên Chọn, Cách Xác Định Và Chọn Thế Đất Đẹp Theo Phong Thủy


Trước đó, trên cưng cửng vị là chủ tịch nước khi đi thăm các nơi, ông phát chỉ ra một hiện tượng lạ khá phổ cập là có rất nhiều bà người mẹ có những con đang đi võ thuật và hy sinh hết, bản thân bà bầu thì nghèo đói. Ông hỏi cán cỗ địa phương thì họ vấn đáp vì trên không tồn tại chủ trương nên địa phương băn khoăn làm bí quyết nào. Ông đến tận phường, buôn bản hỏi số người túng thiếu thiếu đói gồm bao nhiêu.



*
Nội dung: TRẦN HOÀNG TIẾNẢnh: TTXVN, TƯ LIỆUKỹ thuật, đồ gia dụng họa: VIỆT HƯNG - THANH HƯƠNG - QUỲNH OANH