Người cá là có thật? Cho đến thời điểm hiện tại, các nhà nghiên cứu vẫn đang cố gắng tìm ra lời giải về việc liệu nàng tiên cá có thực sự tồn tại như những câu chuyện được lưu truyền trên thế giới hay không?
Nếu ai đã từng đọc truyện cổ tích Andersen sẽ biết đến câu chuyện cảm động về Nàng tiên cá xinh đẹp. Nhiều người cho rằng Nàng tiên cá chỉ đơn giản là một nhân vật hư cấu và không có thật. Tuy nhiên, có khá nhiều bằng chứng chứng minh nàng tiên cá là có thật.
Bạn đang xem: Người cá có thật hay không
Truyền thuyết đầu tiên về Nàng tiên cá bắt nguồn từ khoảng 1.000 năm trước Công Nguyên. Câu chuyện kể về một nữ thần người Syria đã nhảy xuống hồ để biến thành một con cá. Tuy nhiên, vẻ đẹp tuyệt trần của Syria vẫn chưa thể hóa thân hoàn toàn thành người cá; chỉ có nửa người dưới thân là thành cá. Kể từ đó, nhiều nền văn hóa khác nhau trên thế giới đã tạo ra những câu chuyện về sinh vật kỳ lạ này.
Xem nhanh
Những ghi chép về sự tồn tại của người cá trong lịch sử
Những cuộc “đụng độ” với người cá ở Nhật Bản khẳng định sự tồn tại của của nhân ngư
Hai di thể người cá có niên đại hàng trăm năm ở Nhật Bản – khẳng định người cá là có thật
Những ghi chép về sự tồn tại của người cá trong lịch sử
Trong lịch sử, ngay cả những nhà thám hiểm nổi tiếng cũng nói rằng họ đã từng nhìn thấy Nàng tiên cá. Trong số đó có Christopher Columbus. Ông nói rằng ông đã nhìn thấy Nàng tiên cá ở gần Haiti vào năm 1493; và mô tả cô ấy “không đẹp như trong truyền thuyết, mặc dù khuôn mặt của cô ấy giống người“. Ông cũng lưu ý rằng trước đây đã có vài lần nhìn thấy những sinh vật tương tự ở bờ biển Tây Phi.
Theo cuốn sách “Speculum Mundi” của chính Bộ trưởng Anh John Swan xuất bản năm 1635; nàng tiên cá xuất hiện hòa nhập vào cuộc sống của “con người” khá nhanh. Họ thích mặc đẹp, thích dạo chơi khắp nơi và lắng nghe các quý bà tâm sự; nhưng tuyệt đối không bao giờ nói một lời.
Câu chuyện ngày càng gay cấn và có thêm nhiều tình tiết hấp dẫn khi có cả báo chí vào cuộc. Năm 1738, tờ báo London của Anh đã đăng tải một bức ảnh gây sốc; chứng minh rằng nàng tiên cá thực sự tồn tại. Đó là hình ảnh một nàng tiên cá với thân hình nhỏ bé, được tìm thấy trên bờ biển Hebrides; nhưng cô đã bị ném đá đến chết vì bị nhầm là yêu quái.
Sau đó, cô được chôn cất cẩn thận. Người dân trong làng cũng ra sức bảo vệ truyền thuyết nàng tiên cá này; và họ sẵn sàng thề độc để chứng minh đó là câu chuyện hoàn toàn có thật.
Năm 1614, nhà thám hiểm người Anh John Smith nhìn thấy ngoài khơi đảo Newfoundland ở Đại Tây Dương một người cá nữ “có mái tóc dài màu xanh” (ảnh chụp màn hình kenh14.vn).Những phát hiện khảo cổ về sự tồn tại của người cá
Nếu nói về nàng tiên cá nổi tiếng nhất có lẽ phải kể đến nàng tiên cá Fee
Jee; một sinh vật với khuôn mặt gớm ghiếc và hình dáng kỳ lạ có chiều dài chỉ 525 mm, cao 210 mm và rộng 212 mm.
Được giới thiệu ra công chúng lần đầu tiên vào năm 1842 tại New York. Fee
Jee như một phép màu trước con mắt tò mò của những người chứng kiến. Một quý ông tự xưng là “Tiến sĩ Griffith” cam đoan đây là “nàng tiên cá thật 100% do một ngư dân Nhật Bản bắt được”.
Kể từ đó, xác ướp Fee
Jee được mô phỏng và trở nên phổ biến hơn bao giờ hết. Trong một thời gian dài, nó được trưng bày tại viện bảo tàng Barnum; như một bằng chứng mạnh mẽ nhất chứng minh Nàng tiên cá là có thật. Đến nay, mô hình nàng tiên cá Fee
Jee sao chép đã xuất hiện ở nhiều nơi; nhưng bản gốc đã bị phá hủy hoàn toàn trong một vụ hỏa hoạn tại bảo tàng Barnum vào đầu những năm 1860.
Bảo tàng Khảo cổ học và Dân tộc học Peabody tại Đại học Harvard vẫn còn lưu giữ một phiên bản của Fee
Jee. Fee
Jee là hiện tượng khiến các nhà khoa học thời bấy giờ đau đầu; vì không thể giải thích được sự tồn tại của sinh vật kỳ dị này.
Nhưng bên cạnh đó, nhiều người vẫn không khỏi nghi ngờ về sự tồn tại của các nàng tiên cá. Đó là lý do tại sao xác ướp của Fee
Jee lại càng thu hút sự chú ý của các nhà nghiên cứu.
Người cá xuất hiện trong một số video thời hiện đại
Mới đây, một bằng chứng mới cũng được công bố cho thấy sự tồn tại của Nàng tiên cá. Khi hai thủy thủ đang lặn dưới đáy biển Greenland; thì bất ngờ phát hiện ra một bàn tay trắng nõn đặt trên kính tàu ngầm sau lưng.
Bàn tay có 5 ngón, 4 ngón dính vào nhau như màng chân vịt. Tuy nhiên, nhiều người cho rằng hình ảnh bàn tay đó chỉ là trò đùa của ai đó; chứ chưa đủ thuyết phục rằng sinh vật “nửa người nửa cá” là có thật.
Theo Khoahoc.tv, vào năm 2012, kênh truyền hình kênh Animal Planet (Hành tinh Động vật) đã phát sóng một chương trình đưa ra những bằng chứng cho thấy người cá là có thật. Chương trình này xuất hiện như một bộ phim tài liệu hoàn chỉnh; với các cuộc phỏng vấn “nhà khoa học, chuyên gia” phân tích và đánh giá sự tồn tại của sinh vật “nửa người, nửa cá” này.
Tuy nhiên, Cơ quan Quản lý Khí quyển và Đại dương Quốc gia Mỹ (NOAA) đã chính thức lên tiếng; và đăng tải một thông cáo trên trang web của mình; tố cáo những điểm không chính xác trong chương trình của Animal Planet. Và những “nhà khoa học” đó là những diễn viên được trả tiền theo yêu cầu.
Bộ phim tài liệu được phát sóng trên kênh truyền hình Animal Planet năm 2012 (ảnh chụp màn hình khoahoc.tv).
Những cuộc “đụng độ” với người cá ở Nhật Bản khẳng định sự tồn tại của của nhân ngư
Nhiều thủy thủ Nhật Bản vào thời cổ đại đã từng nhìn thấy người cá
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng tiên cá ở Nhật Bản được ghi nhận là vào năm 619; dưới thời trị vì của Hoàng đế Suiko. Một nàng tiên cá bị bắt sống ở vùng biển Nhật Bản và trình lên Thiên hoàng. Sinh vật này sau đó được giữ trong một bể kính tạm thời; để các vị khách trong cung điện có thể chiêm ngưỡng.
Nhiều thủy thủ Nhật Bản vào thời cổ đại trong lịch sử đã từng nhìn thấy nàng tiên cá. Họ thậm chí chấp nhận nó như một phần của cuộc sống hàng ngày của họ. Bởi vì việc nhìn thấy xảy ra khá thường xuyên. Trong khoảng thời gian từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 19, không có gì lạ khi bắt gặp những sinh vật bí ẩn này bơi dọc theo thuyền hoặc cố gắng bắt cá từ lưới của họ.
Ngoài ra, ở thời cận đại và hiện đại cũng đã có nhiều người chứng kiến; chẳng hạn như vào năm 1929, khi một ngư dân tên là Sukumo Kochi bắt được một sinh vật giống cá trong lưới của mình. Sinh vật này có khuôn mặt giống người nhưng phần còn lại của đầu lại giống chó. Nó thoát khỏi lưới của ngư dân và trốn thoát.
Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, người ta thường thấy các nàng tiên cá ở vùng biển Nhật Bản; đặc biệt là ở vùng biển ấm ngoài khơi tỉnh Okinawa. Thậm chí, có báo cáo về việc lực lượng hải quân Nhật Bản đã bắn hạ nàng tiên cá. Thậm chí đã có một số báo cáo của các quan chức quân sự cấp cao; về việc nhìn thấy các nàng tiên cá bơi trong đại dương.
18 bằng chứng không thể phủ nhận, người cá là có thật (Video Ngẫm radio).
Một số nhà thám hiểm phương Tây đã bắt gặp người cá ở vùng biển Nhật Bản
Theo dkn.news, một số nhà thám hiểm phương Tây đã bắt gặp nàng tiên cá ở vùng biển Nhật Bản. Vào năm 1610, một thuyền trưởng người Anh tuyên bố đã nhìn thấy một nàng tiên cá từ bến tàu ở cảng Sentojonzu. Sinh vật này đang bơi xung quanh vùng nước gần đó và đã đến khá gần bến tàu; nơi thuyền trưởng đang kinh ngạc quan sát.
Nàng tiên cá được miêu tả với phần đầu gắn liền với thân cá; với vây lưng nhô ra, chạy dọc xuống chính giữa thân trên. Những người buôn bán đường biển từ phương Tây; đã ghi lại nhiều cuộc chạm trán với nàng tiên cá ở vùng biển Nhật Bản trong nhật ký của họ; với một số thuyền trưởng thậm chí còn cố gắng tránh các Ningyos; và cố gắng không gặp phải sinh vật không may mắn này.
Không chỉ thường xuyên được nhìn thấy bởi các thủy thủ; mà trên khắp đất nước này còn có rất nhiều câu chuyện về những nàng tiên cá bị ngư dân bắt; do tình cờ hoặc bị săn đuổi có chủ đích. Đặc biệt trong suốt thế kỷ 18 và 19, có rất nhiều báo cáo về việc ngư dân bắt được nàng tiên cá trên khắp Nhật Bản.
Trong số những bức ảnh chụp thành công nàng tiên cá của ngư dân; một số bức đã được đưa ra trưng bày. Trong suốt thế kỷ 18 và 19 ở Nhật Bản, các lễ hội triển lãm được gọi là misemono đã trở nên rất phổ biến trong quần chúng.
Hai di thể người cá có niên đại hàng trăm năm ở Nhật Bản – khẳng định người cá là có thật
Di thể người cá từ thế kỷ 13 tại đền Ryuguji – Nhật Bản
Truyền thuyết kể rằng, vào ngày 14 tháng 4 năm 1222, một nàng tiên cá trôi dạt vào bờ vịnh Hakata, trên đảo Kyushu của Nhật Bản. Một pháp sư đến xem và tuyên bố xác nàng tiên cá là điềm lành cho quốc gia. Do đó, xương của nó được chôn cất tại đền Ukimido; còn được gọi là đền Ryuguji, là “cung điện dưới biển của long vương” trong văn hóa dân gian Nhật Bản.
Trong thời kỳ Edo, giữa năm 1772 và 1781, xương người cá tại ngôi đền này đã được khai quật. Ngày nay, sáu mảnh xương của nàng tiên cá vẫn còn ở đây. Tuy nhiên, chùa Ryuguji không phải là nơi duy nhất ở Nhật Bản lưu giữ hài cốt của các nàng tiên cá. Một ngôi đền khác cũng khá nổi tiếng là đền Tenshou-Kyousha ở thành phố Fujinomiya, gần núi Phú Sĩ.
Đền Ukimido, còn gọi là đền Ryuguji, được cho là nơi lưu trữ di thể người cá (ảnh Flickr).Di thể người cá trên 1.400 năm tuổi tại đền Tenshou-Kyousha của Nhật Bản
Đền Tenshou-Kyousha ở thành phố Fujinomiya, gần núi Phú Sĩ là một trong những nơi còn lưu giữ được nguyên vẹn hài cốt của một nàng tiên cá.
Chuyện kể rằng, lúc hấp hối sắp chết, nàng tiên cá này đã xuất hiện trước mặt Thái tử Shotoku tại hồ Biwai. Nàng tiên cá kể cho hoàng tử nghe câu chuyện buồn về mình. Rằng trước đây là một ngư dân; vì đánh cá trong vùng biển cấm nên bị trừng phạt, phải biến thành một sinh vật gớm ghiếc. Sau khi học được bài học này; nàng tiên cá đã yêu cầu hoàng tử xây dựng một ngôi đền để trưng bày xác ướp của mình; như một bài học đề cao sự thiêng liêng, thánh thiện của sự sống và của sinh mệnh.
Người cá muốn hài cốt của nó được trưng bày như lời nhắc nhở lạ lùng cho sự thiêng liêng của sinh mệnh, của sự sống (ảnh: Atlasobscura).Nhiều truyền thuyết và huyền thoại được dựa trên, hoặc lấy cảm hứng từ lịch sử có thật. Vì vậy, chúng ta không nên vội vàng quy tất cả chúng cho trí tưởng tượng viển vông của người xưa. Đặc biệt với việc phát hiện ra hài cốt nàng tiên cá nói trên.
Có lẽ chúng ta không thể không đặt ra một câu hỏi nghiêm túc: Phải chăng người cá là có thật và đang lẩn khuất đâu đó trong vũ trụ bao la này?
(PLVN) -Những câu chuyện về người cá và lời nguyền của biển cả khi yêu người cá đa số mọi người vẫn chỉ gặp trên phim ảnh, còn ngoài cuộc sống của chúng ta, những ghi chép, báo cáo vẫn tồn tại rất nhiều mà cho đến nay, cách giải thích của các nhà khoa học vẫn còn chưa thỏa đáng...Câu chuyện trong truyền thuyết
Từ xa xưa đã có người tin rằng có người cá, bao gồm người cá giống cái (tức là giới đẹp) và người cá giống đực. Vị thần Babylon Oannes trong truyền thuyết đã đem lại tri thức và văn hóa cho loài người, nghe nói là người cá, nửa trên là người, từ thắt lưng trở xuống là cá.
Ngoài ra, vào thời cổ đại tại các nước Syria, Ấn Độ, Trung Quốc, Hy Lạp và La Mã, mọi người vẫn sùng bái thần linh người cá. Mấy thế kỷ gần đây đã có rất nhiều truyền thuyết dân gian về những sinh vật này, mọi người thường xuyên nói rằng mình nhìn thấy người cá.
Một trong những người viết sớm nhất về loài sinh vật này là nhà khoa học tự nhiên La Mã ở thế kỷ thứ nhất vì rằng lúc đó những người sống ven biển bảo rằng đã có rất nhiều người nhìn thấy người cá nên ông không hoài nghi gì về việc có người cá tồn tại. Ông còn viết rằng: “Có người còn nhìn thấy rất nhiều người cá bị mắc cạn ở bãi cát và chết ở đó”.
Người cá ở các sách ở các quốc gia Bắc Âu có điểm khác. Mọi người lan truyền rằng khi sống ở dưới nước thì chúng là báo biển, một khi muốn trở thành người thì chỉ việc lột xác là xong! Chính vì vậy mà người địa phương gọi loài sinh vật này là ‘người báo biển’.
Trong truyền thuyết ở một số địa phương khác vùng Na Uy thì người cũng có thể thay đổi thành cá hoặc người tùy theo ý thích của mình. Chúng chỉ cần rũ người một cái là có thể thay hình đổi dạng và sống với người trên đất liền được, thậm chí có khi còn lấy người và sinh con đẻ cái, duy trì nòi giống bình thường. Sau đó không lâu, người cá nhớ quê hương, nhớ biển cả, nỗi nhớ biển cả và cuối cùng đã nhảy xuống nước rồi mất hút trong sóng biển đại dương.
![]() |
Hình ảnh người cá đã được văn học, điện ảnh tái hiện. |
Thủy thủ đi biển thường cho rằng nhìn thấy các nàng tiên cá là điềm báo cho sự chết chóc, thường thì sau đó là xuất hiện bão lớn trên biển. Trong vũ kịch ba lê truyền thống “Mỹ nhân ngư” có tình tiết như thế này: thủy thủ nhìn thấy một người cá là mỹ nữ đang ngồi trên một phiến đá ở bờ biển, một tay cầm gương soi, một tay cầm lược chải đầu. Thế là thuyền trưởng liền nói: “Người cá đã cảnh báo cho chúng ta biết một điềm chẳng lành sắp đến, chúng ta sẽ bị chìm xuống đáy biển cả... Sau khi bơi 3 vòng quanh tàu của chúng ta, người cá đã lặn xuống đáy biển”.
Truyền thuyết này được coi là ảnh hưởng lớn đến điện ảnh hay các thể loại sân khấu kéo dài đến tận ngày nay. Trong seri phim ăn khách nổi tiếng “Cướp biển vùng Caribbean” gồm 5 phần cũng có xuất hiện tình tiết “mỹ nhân ngư” tại phần 4. Khi đó, các mỹ nhân ngư thậm chí còn tấn công thủy thủ đoàn, mê hoặc họ bằng những tiếng hát du dương. Ly kỳ độc đáo nhất có lẽ là việc chấp nhận tình yêu của “mỹ nhân ngư” để trở thành bất tử nơi đại dương của một nhân vật trong bộ phim. Những cảm hứng từ điện ảnh đó bắt nguồn từ chính truyền thuyết tại các nước vùng Bắc Âu về người cá.
Người cá ở Scotland
Tất nhiên mỹ nhân ngư không chỉ là những sinh vật trong truyền thuyết. Trong suốt nhiều thế kỷ luôn có nhũng người đã gặp người cá, những tin như vậy còn kéo dài mãi tới thời nay.
Sau khi một người trong họ công bố việc nhìn thấy người cá, ngày 8/9 năm đó, William Monro đã viết thư cho “Thời báo London”, ghi lại việc mình nhìn thấy nàng tiên cá. Ông cho biết 12 năm trước, khi ông đang đi bộ bên bờ biển cũng khu vực mà 2 thôn nữ đã đến bỗng phát hiện “Một người phụ nữ không mặc quần áo ngồi trên mỏm đá nhỏ trên mặt nước, hình như đang chải tóc. Tóc dài đến vai, màu nâu nhạt”.
Bài viết của Monro mô tả người cá: “Trán tròn, khuôn mặt đầy đặn, đôi má hồng hào, mắt xanh, mồm và môi đều rất bình thường. Bầu ngực, bụng, đôi vai và hai tay của người cá giống như ở người phụ nữ đang trưởng thành”. Sinh vật ấy không phát hiện được Monro đang nhìn nó, tiếp tục chải đầu. “Tóc của nó vừa dài, vừa dày, xem ra nó đang rất tự hào về điều này.” Vài phút sau người cá trườn xuống nước biến mất vào đại dương.
Cũng giống như Monro mô tả, John nhìn thấy loài động vật ấy cũng thích vuốt ve mải tóc dài của mình. Sau khi nằm hai tiếng đồng hồ trên tảng đá, John nhìn thấy động vật ấy bắt đầu “vụng về trườn xuống bể”, ông “nhìn thấy rõ mặt, mặt giống như người.”
Vì lúc đó động vật ấy đã ngập nửa người xuống nước, “hai tay xoa lên và rửa người lẫn vuốt ve thêm” nên John không biết được nó là giống đưc hay cái. Cuối cùng động vật ấy cũng khuất trong sóng biển màu ngọc bích.
Chiều ngày 13/10 (tức cùng ngày với John nhìn thấy người cá) khi Catarina Natsu đang đi chăn gia súc trên bờ biển, nhìn thấy một sinh vật từ trên một phiến đá trườn xuống biển, sau khi lặn ra xa khoảng 6m nó nhô đầu lên. Nó có bộ tóc đen dài, nửa phần trên da trắng, nửa dưới giống như cá, màu nâu sẫm.
Khi nó bơi vào gần bờ, Natsu nhìn rõ mặt nó. Nó giống như mặt đứa trẻ vừa trắng vừa nhỏ. Cũng giống như nhiều trường hợp khác, động vật này cũng “không ngừng đưa tay xoa lên ngực hoặc đang tắm rửa thân thể của mình. Không lâu sau nó bơi đi”.
Lúc đầu Natsu không tin vào mắt mình, cô tự nói với mình rằng đó nhất định phải là một đúa trẻ trai từ tàu bị rơi xuống biển đang vật lộn với biển. Sau này bố của cô nhớ lại: “Khi Natsu về đến nhà liền nói với ông rằng có một bé trai rất kỳ quặc đang bơi cạnh bờ biển”. Sau đó khi ông cùng cô đi ra tìm cậu bé kỳ quặc ấy thì không còn nhìn thấy nữa.
Mùa hè năm 1814, người ta lại phát hiện hàng loạt những sự kiện liên quan đến người cá ở bờ biển Scotland. Lần này những người nhìn thấy là bọn trẻ. Lúc đầu chúng cho rằng, chúng đang nhìn thấy một phụ nữ bị rơi xuống nước.
Theo bức thư đăng trong “Biên niên sử Scotland” ngày 1/9 thì sau đó bọn trẻ đến gần quan sát, phát hiện đó là người cá: Nửa thân trên nó giống một phụ nữ xinh đẹp có khuôn mặt hồng hào, tóc dài bay trong gió (chỉ có điều hai cánh tay và hai bàn tay của nó thì lại nhỏ như của trẻ em), còn nửa phần thân dưới “Dù là màu sắc hay hình dạng thì cũng giống một con cá. Bọn trẻ gọi mấy nông dân gần đấy lại, trong đó có một người định dùng súng bắn động vật ấy nhưng mọi người ngăn anh ngay. Thế là anh ta liền nhìn nàng mỹ nữ rồi huýt sáo. Người cá liền quay đầu lại nhìn anh ta.
“Biên niên sử Scotland” viết: “Nó thường xuất hiện trong thời gian khoảng 2 giờ đồng hồ, thường phát ra những tiếng kêu như ngỗng”. Về sau lại có người nhìn thấy hai lần, “đều là vào sáng sớm, khi trời yên biển lặng.”
Ngày 15/8 năm ấy có hai ngư dân nhìn thấy người cá cách bờ biển 400m. Theo tin của báo “Sao thủy Scotland” thì mặt của nó đen, mũi tẹt, miệng rộng nhưng mắt nhỏ, hai tay thì dài. Một lúc sau bạn gái của nó tới. Họ nghĩ như thế vì khi sinh vật thứ hai đến họ nhìn thấy có tóc dài, da mịn và còn có bầu ngực nhô lên. Hai người ngư dân thấy vậy sợ phát khiếp, vội và bơi thuyền thẳng vào bờ. Hai sinh vật kia thấy vậy cũng trừng mắt nhìn theo thuyền của họ.
Năm 1830, cư dân trên đảo Benbecula gần bờ biển Tây Bắc của Scotland từng nhìn thấy một sinh vật nhỏ nửa cá nửa người là phụ nữ đang lặn ngụp dưới biển. Một số thanh niên định xuống bắt nhưng không được. Cuối cùng một đứa trẻ đã dùng một phi lao ném trúng vào lưng nó, nó biến mất. Mấy ngày sau thấy xác của nó bị sóng đánh dạt vào bãi cát.
Cảnh sảt trưởng địa phương lúc đó là ông Duncan đã kiểm tra tỉ mỉ thi thể của nó. Sau này ông nói: “Nửa thân trên của sinh vật giống như một cháu gái phát triển đầy đặn, bầu ngực của nó hết sức nở nang. Tóc của nó vừa dài vừa đen, lại còn bóng nữa, da trắng mềm. Nửa thân dưới giống cá nhưng không có vảy”.
Dưới sự chứng kiến của nhiều người dân trên đảo, sinh vật ấy đã được chôn cất ở nghĩa địa. Năm 1901, nhà nghiên cứu truyền thuyết dân gian Mac Donald Robertson nói: “Nấm mộ đó đến nay vẫn còn, tôi đã tận mắt nhìn thấy”.
Xem thêm: Xuân đã về xuân đã về kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông
Người cá không chỉ có ở Scotland mà ở châu Mỹ người ta cũng xác nhân mỹ nhân ngư xuất hiện sẽ được phản ánh trong kỳ tới, mời các bạn đón đọc...