Nước đôi mắt chảy ngược vào trong còn đắng chát vội vạn lần câu hỏi gào thét đến vơi nỗi đau. Giờ chuông gió leng keng, bước đi cô vừa bong khỏi nơi ấy trong yên ổn im, không một giọt lệ như thế nào rơi ra từ bỏ khóe mắt, tim vỡ tan…

Trở về lối xưa, niềm đau cũ lên tiếng

Dáng cô xiêu vẹo vẹo theo bóng tối đổ dài trên bậc cửa tòa nhà nhỏ, vẫn mấy năm rồi cô không trở lại nơi này. Mọi thứ vẫn nguyên vẹn, giỏ lan vị trí khung cửa ngõ sổ chỉ từ xơ xác mấy chiếc lá còi cọc, không một ai chăm sóc. Giờ đồng hồ chuông gió leng keng, ngân lên khúc nhạc của một kẻ lẻ loi trở về góp nhóp chút kỉ niệm sẽ cũ, nhàu nhĩ, phôi phai.

Bạn đang xem: Nước mắt chảy ngược vào tim

Anh xin lỗi”, 5 năm trước, tại chỗ này, tín đồ cô thân thương nhất đã nhẫn trung tâm dối lừa cô, giẫm nát chút từ bỏ trọng còn lại của thiếu nữ tội nghiệp.

Thời gian trôi đi, tx thanh xuân bòn rút tất cả vốn liếng cảm xúc của cô, chẳng biết từ lúc nào cô trở đề xuất trơ lỳ trước bão tố cuộc đời. Không hẳn lần thứ nhất cuộc đời tạt vào cô gáo nước lạnh ngắt, nỗi đau, vốn dĩ là 1 phần tất yếu ớt ẩn sâu trong hai con mắt tưởng chừng xanh ngắt an nhiên nhưng lại lại không hề bình yên.

*
Tình yêu, vốn dĩ chính làthử thách của tuổi trẻ

Năm 17 tuổi, ba mẹ cô ra đi mãi sau trong chuyến xe cộ trở về đoàn tụ ngày tết, xe gặp gỡ tai nạn. Chẳng một ai thân thích, chẳng vòng tay làm sao chìa ra nhằm yêu yêu mến cô, đứa trẻ ấy trường đoản cú mình phệ lên bởi nước đôi mắt chảy ngược vào trong.

20 tuổi, một cô nàng với nước da ngăm đen, niềm vui duyên nhưng ai oán đến nao lòng. Hà Nội, cô độc và bi đát tênh như vốn lẽ cuộc đời cô chỉ độc hành trên đoạn đường dài dằng dặc.

Cô gặp mặt anh trong chuyến bus cuối cùng ngày mưa khoảng tã. Hà nội vốn dĩ khôn cùng vội vã, vị đâu ai có nhiều thời gian để quan tâm đến những người không quen giữa một tp phồn tạp này chứ. Dẫu vậy hôm ấy, ánh mắt cô và anh đụng vào nhau, thân thuộc, ấm cúng là điều cô cảm nhận thời khắc cá biệt ấy giữa cuộc đời dài rộng. Nhưng lại không nói, chẳng ai lên tiếng, sự vắng lặng nuốt chửng màn đêm black đặc thuộc khúc ngân vang của hạt mưa bên phía ngoài khung cửa kính.

Đồng hồ nước điểm 11 giờ, tiếng thở dài đơn chiếc giữa con hẻm nhỏ dại đủ nhị người đi bộ tránh nhau. “Thành phố này lạ thật, không có nổi cảm hứng thân thuộc dù đang gắn bó đủ lâu”, cô từ mình lầm bầm mà không hiểu rút cuộc bản thân mình đang mong muốn đợi điều gì ở địa điểm này.

Định mệnh va vào nhau

Thời gian cứ cụ trôi đi, nặng nề và đủng đỉnh chạp. Tp. Hà nội mùa này cứ mưa rả rích suốt cả ngày dài, nhắc ra mưa cũng có chút thú vị, cô nghĩ thế. Vẫn như những ngày, đúng 10 tiếng cô bước thoát ra khỏi quán quen, chỗ cô làm thêm đầy đủ lâu như bài toán cô gắn bó với tp mờ đèn con đường này.

*
Vô tình chạm mặt người rồi vô tình thương, đúng bạn thì mọi thời gian đều đúng?

Mưa tạt nước vào mặt, tóc ướt đẫm, chỗ bến ngóng xe bus, chuyến xe sau cuối lăn bánh trên con đường in dấu bước đi cô chần chừ bao nhiêu lần. Ánh mắt quen thuộc, cô hoài nghi, cô né tránh nhưng vẫn không rời mắt khỏi tín đồ đối diện, là nam nhi trai lần trước.

Anh nhoẻn mồm cười, niềm vui làm nửa hồn cô chết lặng, êm ấm vô ngần. Thì ra từ bỏ lần trước anh đã lưu ý một cô gái với vẻ bất yêu cầu đời nhưng góc nhìn lại chất chứa được nhiều tâm sự. Còn cô sợ hãi trái tim rung động, một tình thân sét đánh có tác dụng sao khẳng định dài thọ được.

Đêm ấy, bao gồm tiếng bước chân đi theo cô về tận cổng rồi âm thầm lặng lẽ quay gót. Cứ như vậy suốt mấy tuần ngay tức khắc ngày làm sao anh cũng ngóng chuyến xe sau cuối để được vờ bình thường đường thuộc cô. Thọ lắm rồi lòng cô bắt đầu hân hoan cảm hứng ngọt ngào này.

- “Cho anh có tác dụng quen nhé!”, anh vừa nói vừa gửi tay cùng bông hồng đỏ bộ quà tặng kèm theo cô, cô âm thầm lặng lẽ gật đầu.

Tiếng chuông gió vào đêm

Cô cùng anh, nhì mảnh ghép lạc chủng loại va vào với nhau giữa tp xô ý trung nhân này, cơ mà cô hạnh phúc, chỉ đơn giản và dễ dàng như chũm thôi. 1 năm bên nhau đủ để cô tin yêu rằng đây đã là người lũ ông đầu tiên và ở đầu cuối của đời mình.

Cô trở thành đàn bà năm 21, thanh xuân khắc vào tim cô ngập đầy hình trơn anh với nụ cười ấm áp như nắng mùa thu, xua tung băng lạnh giá lẽo xấu số của cuộc đời.

*
Những tình nhân nhau, một chiếc ôm cũng đủ êm ấm cả ngày nhiều năm tháng rộng, nhưng rời xa thì đau đớn hằn sâu

Hằng hôm sau giờ làm, cô quay trở lại căn phòng bé dại chuẩn bị dở cơm chờ anh về, như vấn đề người vợ đảm đang vẫn thường vun vén gia đình nhỏ.

Anh ôm cô vào lòng: “Mình cưới vào thời điểm năm anh 30 tuổi nha, em vẫn là nàng dâu xinh đẹp nhất nhất”, cô đang rất hạnh phúc và mơ mãi giấc mơ ngày chung đôi với người cô yêu thương thương duy nhất trên đời.

Tiếng chuông gió nơi khung cửa sổ, bao gồm hai tình nhân nhau tưởng chừng ko gì rất có thể chia lìa. Cô âm thầm cảm ơn cuộc đời khi để anh đến mặt cô, mang về cho cô đông đảo điều đẹp tươi nhất. Năm ấy anh 27 tuổi.

Những tín đồ trẻ hay hay tiềm ẩn về tương lai, kẻ đang yêu lại càng say mộng để rồi khi âu sầu ập cho cuốn trôi toàn bộ kỉ niệm. Cô không còn biết anh sống đâu, có tác dụng gì, thậm chí điện thoại của anh cô cũng chưa từng kiểm tra, vì cô tin anh đã không khi nào dối lừa mình.

Những chuyến công tác làm việc cả tháng không một cuộc gọi khiến cô chờ mong, ngóng đợi, cũng đều có chút hờn trách. Tuy vậy rồi lúc anh trở về, ôm siết lấy cô, thì mọi buồn rầu cũng biến hóa tan.

Cuộc call từ số sản phẩm lạ, mộng tình vỡ lẽ tan

- “Tôi là vợ của anh H, chắc cô đủ thông minh để hiểu”, giọng người phụ nữ từ đầu giây bên kia, cô hốt hoảng, chuyện gì đang ra mắt thế này, cô không nghe được bất kể điều gì nữa.

Quán cafe nơi ngõ nhỏ, người thanh nữ xinh rất đẹp với gu thời trang và năng động tinh tế, kia là vợ anh, tín đồ mà anh dối lừa để đến với cô. Rất nhiều lần anh mất tích cả tháng, cô vẫn tin tưởng, nhưng cho thời khắc này phần đông thứ đều vỡ vụn.

Cô đau đến nỗi quan yếu khóc nổi.

Cô ngạc nhiên lắm đúng không? Tôi cũng bất thần không kém cô đâu, bọn họ đều bị anh ấy dối lừa mà lại cô yêu cầu nhớ rằng ở đầu cuối anh ấy cũng trở thành quay về bên gia đình, mặt tôi. Cô chỉ là chiếc phòng trọ nhưng anh ấy lép tạm, đừng mơ mộng các nữa”, vợ anh nói nhỏ tuổi nhẹ tuy thế đủ sâu để cô nghẹt thở. Từng tiếng thô khốc ấy cứa vào chổ chính giữa khảm cô vết giảm sâu hoắm, trái tim run rẩy vào niềm vô vọng cùng hàng ngàn mảnh vỡ của niềm tin.

*
Yêu fan vốn ko thuộc về mình tương tự như việc gửi tay ra buộc gió nhưng lại gió là của trời, nào duy trì nổi.

Cuộc đời đủ bất hạnh từ trong thời gian cô mười mấy, mang lại tận hiện nay nỗi nhức vẫn đeo bám dai dẳng, niềm hạnh phúc quá ngắn ngủi. Tất cả chăng chút hạnh phúc ngắn ngủi của cô là anh đến sau cuối cũng chỉ cần niềm đau?

Anh mang đến chỉ nói với cô đòi hỏi lỗi rồi cũng quay gót ra đi: “Anh yêu cầu về với gia đình, cho dù yêu em tuy vậy anh chẳng thể làm khác. Chúc em hạnh phúc”. Hai từ hạnh phúc từ miệng anh sao nghe chua chát đén tái kia cõi lòng, cô hy vọng gào thét rằng tại sao ngay từ đầu lại dối lừa, đùa giỡn cảm tình của cô.

Nhưng mặc dù cô có đau khổ bao nhiêu cũng không thể phá nát gia đình người ta, những đứa trẻ không hề có tội, cả bà xã anh nữa, chị ấy cũng âu sầu không nhát cô. Nhưng bao gồm điều, cuối cùng anh vẫn thuộc về chị, mãi mãi cần thiết riêng bản thân cô.

Mỉm cười cầm cho câu trợ thời biệt. Ngày mai, cô rời khỏi nơi này. Khép cửa, khép lại kỉ niệm về tình yêu dang dở với người mà lẽ ra cô tránh việc gặp, tránh việc yêu.

5 năm trôi qua, cô ko rơi nước mắt mang một lần dẫu vậy trái tim thì đã chết đi từ lâu.

- “Mẹ, sao bà bầu lại thờ thẫn thế?”, đứa trẻ ở bên cạnh thắc mắc thấy lúc cô yên lặng nhìn loại chuông gió đã lấp một lớp những vết bụi dày. Cô mỉm cười buồn, dắt tay phụ nữ rời khỏi

Ngày nhưng mà cô phát hiện trong khung người mình tất cả nhịp đập của thiên thần nhỏ tuổi cũng là ngày cô phát chỉ ra anh ko thuộc về căn phòng nhỏ này. Anh đang trở về và niềm hạnh phúc bên gia đình, nơicon gái nhỏ tuổi sẽ gọi anh là ba, và cô ấy thân yêu ôm anh và nũng nịu "chồng ơi". Ngay lập tức từ bước đầu cô đã là kẻ sai, sai khi yêu anh một cách điên cuồng, sai lúc trót lỡ trao toàn bộ mà không thể biết rằng anh là của người ta, mãi mãi như thế.

Ngần ấy năm, cô khổ trung khu biết bao nhiêu, các lần ôm bé vào lòng nỗi đau chỗ lồng ngực trái lại âm ỉ đâm cứa. Trái tim trơ lỳ, chai sạn vì chưng nỗi nhức quá lớn.

Hôm nay, khung trời vẫn xanh, nắng vàng, gió nhẹ, và gồm một thiếu nữ không khóc, vị nước mắt của cô ấy đã tung ngược vào trong từ rất rất lâu rồi. Đứa trẻ cười cợt giòn tan. Bước chân khô khốc.

*


*


*
X
*
X
*
X
*
X
Nước đôi mắt chảy xuôi tuy yếu đuối nhưng dễ lau khô, nước đôi mắt chảy ngược vào trong thì lau sao được, chảy chạm vào vết cắt trong trái tim lại càng xót xa hơn.

Em mong mỏi - Bích Phương

Vậy là chúng mình chia ly nhau tròn một tháng rồi anh nhỉ?

Một tháng bao gồm 30 ngày, quy nguyên lý của chế tác hóa muôn thuở nay vẫn thế, vậy nhưng với em một mon qua tương tự như cả cụ kỷ dài. Chẳng nên biết là mưa hay nắng, chẳng nên biết là tối hay ngày, mỗi giây mỗi phút trôi qua em chỉ thầm ước thời hạn hãy xoay trở lại, em khăng khăng sẽ cất anh mang lại một địa cầu khác – khu vực chỉ có hai đứa mình, em đã vòng tay ôm với siết anh thiệt chặt, để không người nào mang tình nhân em đi xa mãi xa.

Em chỉ ý muốn giấu anh đi một nơi đâu, khu vực riêng mình em biết

Để tình bản thân còn mãi trong em vẹn nguyên

Sẽ new như chưa từng yêu nhau, và còn nhiều điều khẩn thiết muốn làm cho nhau

Em mong muốn cùng anh uống thông thường một tách cà phê như ngày đầu mình bắt đầu gặp, anh trêu em rằng như thế tức là hôn loại gián tiếp. Nụ hôn đầu đời của bọn chúng mình đơn giản và dễ dàng và tự nhiên thật anh nhỉ.

Em ao ước anh đánh đấm xe chở em như các ngày mình bắt đầu yêu nhau, trên phố phố vào khoảng mặt trời đã tắt nắng, phố xá lên đèn, em đã tựa vào bờ vai ấm cúng của anh với hít căng lồng ngực mùi hương hoa sữa nồng nàn.

Em mong là người đầu tiên anh gặp gỡ mỗi mau chóng mai thức giấc, em sẵn sàng bữa sáng với thắt cà vạt mang đến anh. Em mong là người sau cùng anh chạm mặt sau một ngày thao tác vất vả, em vẫn gối lên tay anh cùng chìm vào cơn mơ ngọt ngào.

Nhưng toàn bộ chỉ là ước muốn

Cuộc đời thật bi hùng khi cứ sống nhờ mong muốn

Biết từng nào tổn thương nên ôm trọn vào lòng bởi đêm của anh ý giờ đang có hơi thở khác lấp đầy

Cuộc sống sao lắm chữ ngờ. Niềm hạnh phúc những tưởng là của em, vậy mà thốt nhiên chốc tan trong hỏng vô, mà lại bàn tay bé dại bé của em không thể nào níu giữ. Nguyên nhân khi đã cố kỉnh tay nhau đi ngay sát hết bé đường gian khổ thử thách, phiên bản tình ca vẫn đang ngân nga phần đông giai điệu thân thương thì bỗng đứt dây đàn. Dò ra đã mách nhau bảo em yêu cầu cảnh giác cùng với những hoài bão lấp đầy góc nhìn người phụ nữ đó, nhưng mà em biết phải làm sao khi chính tín đồ em yêu cũng vẹo vọ lòng trước vẻ đẹp ấy, cũng mập mờ thân ranh giới bội nghịch và thủy chung.

Hoặc là yêu thương nhau, yêu thương đúng nghĩa nhị là dứt dày vò nhau

Cuộc tình mặc dù đúng cho dù sai, tổn thương nhất vẫn chỉ là fan con gái

Em yêu anh thiệt lòng, em vẫn nói chỉ cần anh cụ chặt tay em, thuộc em đi suốt cuộc sống này, thì dù là ngược con đường ngược lối, em vẫn tìm về bên cạnh anh. Mà lại cũng vị yêu anh mà em trở nên ích kỉ, cùng với em vào từ điển tình thân không được cho phép xuất hiện các từ “san sẻ yêu thương thương”. Số đông tội lỗi trên đời đều có thể được khoan dung, nhưng phản nghịch trong tình cảm lại là vấn đề không thể.

Chia tay khi vẫn còn yêu, tất cả nỗi đau nào xót xa hơn thế, có liều dung dịch nào chữa trị lành được gần như vết thương trong trái tim em? Vẫn biết chuyện chia tay đều khiến cho cả nhì chịu các tổn thương, tuy thế anh gồm biết cuộc tình mặc dù đúng dù sai, cô gái vẫn là khổ cực nhất. Cũng chính vì dẫu sao ở nhỏ trai, cảm tình vẫn luôn luôn bị lý trí chế ngự, còn bé gái, dẫu có cố gắng thế làm sao vẫn bị cảm xúc tự có tác dụng đau.

Xem thêm: Mặt nạ quân chủ tập 4 - search results for: 'mat na quan chu tap 2

Em đã từng cố gắng để cứu lấy cảm xúc chúng mình, em đã từng khóc cả trong mơ khi mơ về sau này của hai đứa…nhưng rồi phần lớn gì em dấn lại chỉ cần hụt hẫng, là mất anh. Có ai chia ly mà không đau khổ? Thà rằng khóc được sẽ dễ chịu hơn, nhưng mà nước mắt em không thể nào vượt qua khóe mi để lau đi nỗi buồn. đa số người tưởng rằng em dũng cảm, em bạo dạn mẽ, cơ mà thực ra ẩn khuất phía sau vỏ bọc hững hờ kia là một cô nàng hèn hèn đấy thôi. Nước mắt chảy xuôi tuy yếu ớt nhưng dễ dàng lau khô, nước đôi mắt chảy ngược vào trong thì vệ sinh sao được, chảy đụng vào vệt cắt trong trái tim lại càng xót xa hơn.

Hôm nay ta phân chia tay không tồn tại nghĩa em quên, chỉ nên nhớ hết sức nhớ phần nhiều âm thầm

Chỉ đề nghị anh yên ổn vui em mỉm cười chuyển tay gạt vơi nước mắt

Lời chia ly em nói theo cách khác ra, dẫu vậy bắt em quên anh, quên đi hồ hết ký ức đẹp nhất của tình yêu chúng mình…em không có tác dụng được. Em đã tập sống một cuộc sống thường ngày chỉ bao gồm anh trong tưởng tượng, thời gian sẽ là đồ vật nước tàng hình để bóng hình anh không hề níu kéo em say sưa giữa nhị miền yêu thương – khổ. Nhưng buộc phải mất bao lâu em cũng phân vân nữa? Đến lúc nào nước mắt em bắt đầu thôi tung ngược vào trong?