Cùng với hàng ngàn siêu thị, trung tâm dịch vụ thương mại mọc lên từng ngày, thủ đô vẫn còn có những phiên chợ truyền thống lâu đời tồn tại như một nét văn hóa truyền thống đẹp của đất Thăng Long. Mà lại liệu nét văn hóa này còn sống thọ được đến khi nào lại là vấn đề đáng trăn trở.

Bạn đang xem: Phiên chợ mơ ngày bao nhiêu

Bài 1: Hồn quê giữa phố

Như một nốt trầm trong số những ồn ào phố thị, chợ Mơ, chợ Bưởi, là nơi người Hà Nội hiện nay tìm đến như một điều vui tao nhã, một vị trí giao lưu sắm sửa mang đậm chất người Kẻ chợ xưa.Chợ Bưởi, lốt ấn fan Kẻ Bưởi



Tôi mang đến chợ Bưởi vào một ngày đồ vật 7, đúng vào phiên nên chợ sôi động khác ngày thường, tràn ngập kẻ mua, người bán, dù hiện nay chợ chỉ họp ở 1 góc chợ bắt đầu và ven mặt đường Hoàng Hoa Thám. Dốc chợ đi lên đường Hoàng Hoa Thám là cả một hàng xanh mướt các loại hoa lá cây cảnh được bày bán, dưới hàng hoa lá cây cảnh là đủ các lồng to, lồng nhỏ, làm sao chó, mèo, chim ý trung nhân câu, gà... đầy đủ loại. Giờ đồng hồ mèo, chó, tiếng gà, giờ chim... Làm cho xôn xao cả một góc chợ, đó cũng là mọi thứ music đặc trưng, độc đáo của từng phiên chợ Bưởi.

Bao lâu nay, người hà nội thủ đô đến phiên chợ bòng (Tây Hồ, Hà Nội) không như đi chợ bình thường mà mang lại đây nhằm tìm mua phần nhiều thứ loại cây tốt, những con giống đồ dùng nuôi đẹp với hơn hết là để chơi chợ. Đều đặn họp phiên vào các ngày 4, 9, 14, 19, 24, 29 âm lịch hàng tháng, chợ bưởi truyền thống ngày này vẫn giữ được nếp xưa, một tháng 6 phiên chợ là cơ hội để fan bán, người mua trao đổi với nhau những món đồ không buộc phải chợ nào cũng có.

Không ai biết đúng đắn chợ Bưởi bao gồm từ bao giờ, chỉ biết nó được xuất bản vào khoảng thời điểm cuối thế kỷ 19, thời điểm đầu thế kỷ 20. Chợ bòng xưa nằm ở trong phần hợp giữ của sông Thiên Phù cùng sông sơn Lịch, là 1 trong những nơi giao thương mua bán trên bến dưới thuyền rất sầm uất. Cụ công cụ bà cao niên tại chỗ này kể lại rằng, xưa kia bòng vùng mạn ngược theo cái chảy trôi về rất nhiều, tín đồ ta vớt lên bán và dần dần có thói quen điện thoại tư vấn vùng này là vùng bưởi và chợ ở trong khu vực này cũng rất được gọi luôn là chợ Bưởi. Chợ bòng xưa là địa điểm trao đổi những sản đồ vật làng nghề của rất nhiều vùng lân cận tạo nên đặc sản của chợ bòng như: Dưa la, húng Láng, tương bần, lụa là, giấy dó… Chợ bưởi xưa còn đặc biệt với phiên chợ ngày 29 Tết, phiên chợ cuối cùng của năm, người dân các làng vùng Bưởi với mọi người trong nhà mua trâu, trườn rồi giết mổ mổ trên chợ, phân chia nhau nạp năng lượng Tết. Gốc đề cổ thụ ở góc cạnh đường Thụy Khuê - Lạc Long Quân là nhân chứng cho đông đảo phiên chợ quan trọng đặc biệt ấy. Theo lời đều người tại đây kể lại, xưa gốc cây này là nơi cột trâu, bò, duy nhất là phiên chợ triệu phú súc cuối năm, trâu, trườn được cột thành từng lũ cho người mua lựa chọn, dù làm cho thịt ăn uống Tết hay sở hữu nuôi cũng sẽ gặp nhiều suôn sẻ trong phiên chợ thời điểm cuối năm này.


Phiên chợ Mơ

Đến phiên chợ Mơ vào sáng sớm mới cảm nhận thấy hết mẫu không khí của thú vui chơi chợ, bởi từ tương đối lâu chợ Mơ là điểm đến lựa chọn của phần lớn “dân chơi” thú nuôi, cây cảnh. Chợ giờ chuyển về họp nghỉ ngơi dọc trên vỉa hè phía 2 bên bờ sông Kim Ngưu. Từng lồng mèo con, chó con, con gà con, chim, chậu cá cảnh xếp la liệt... Fan bán, người mua tấp nập, những giống chó, mèo quý từ khá nhiều nơi được đưa tới đây tha hồ mang lại khách lựa chọn, nhìn nghía, trả giá. Điểm quan trọng đặc biệt của chợ Mơ là đôi lúc quyền định giá con giống ở trong về khách hàng mua. Vì vậy có những con giống được khách ưng có giá rất cao. Ngoài những loại đồ vật nuôi, cây như là tuy không đa dạng như chợ bòng nhưng trong phiên chợ Mơ vẫn đang còn những bó cây rau như thể từ su hào, xà lách, bắp cải... đến những loại cây cối như lựu, hồng, nhãn, cây cảnh...

Phiên chợ Mơ hiện thời vẫn giữ nếp họp vào những ngày 2, ngày 7 âm lịch trong tháng, dọc bên hai bên bờ sông Kim Ngưu. Chợ Mơ xưa trực thuộc phường Hồng Mai, quận nhì Bà Trưng. Trước đây người dân ở quanh vùng này sống bởi nghề trồng cây mai lấy quả, có các giống mai vàng, mai hồng, mai trắng phải mới có các tên Hoàng Mai, Hồng Mai, Bạch Mai như ngày nay. Mai còn tức là mơ nên bạn dân ở đây từng được điện thoại tư vấn là người Kẻ Mơ. Lúc đầu vì yêu cầu trao đổi giống cây trồng, điều khoản nông nghiệp, tín đồ dân họp chợ nghỉ ngơi cuối phố Bạch Mai cùng lấy tên là chợ Mơ, họp những phiên vào 2, 7, 12, 17, 22, 27 âm lịch hàng tháng. Sau đây khi người dân di cư sắp tới đây ở đông đúc, chợ Mơ cũng sôi động hơn tuy nhiên vẫn giữ lại lệ cũ họp theo phiên cùng thêm các mặt hàng vật nuôi, nhỏ giống và xuất hiện một ngôi chợ quy mô khủng nằm trên phố Minh Khai, quận nhì Bà Trưng. Năm 2008, sau thời điểm dự án xây dựng trung trọng điểm thương mại bước đầu khởi công thì chợ Mơ dịch chuyển họp tạm hai bên bờ sông Kim Ngưu.

VHO-“Chợ phiên” là vẻ ngoài sinh hoạt cộng đồng lâu đời của dân cư đồng bởi Bắc Bộ. Ở nông thôn những vùng hiện giờ vẫn còn bảo trì những phiên chợ như thế. Dù khu vực họp chợ đã có quy hoạch tại 1 chỗ cố định thì đa số ngày chưa hẳn phiên chợ cũng chẳng ai héo lánh mang đến đấy làm gì.


*

Quang cảnh sinh sống chợ Bưởi vào một trong những ngày phiên, tháng 5.1926. Chợ họp vào các ngày 4, 9, 14, 19, 24 cùng 29 âm lịch hằng tháng và vẫn được bảo trì đến nay (ảnh bốn liệu)

Chợ sống Hà Nội ban sơ cũng họp theo thể thức chợ phiên. Dần dần dà, sức tiêu thụ bán của dân phố tăng lên mới bao hàm quầy hàng cố định bán tải quanh năm. Mặc dù nhiên, đông vui nhất vẫn chính là những ngày gồm phiên chợ.

Hà Nội ngày trước có hai ngôi chợ vẫn duy trì họp phiên cho đến tận những năm 80 của cố gắng kỷ trước. Đó là chợ Mơ cùng chợ Bưởi. Nhị ngôi chợ này còn có vị trí nằm ở vị trí giáp ngoại ô thành phố. Nó như lốt gạch nối thân nông xóm với thành thị. Dân phố đều biết rằng, ước ao mua được các sản đồ gia dụng nông làng mạc thì nhị ngôi chợ này là tốt và thuận lợi nhất.

Ngày 2, ngày 7 là phiên chợ Mơ. Rau quả thịt cá từ những vùng phía Nam với lên bày kín cả ra mắt đường Bạch Mai từ lúc còn tối đất. Phân phối mua thầm im mà quyết liệt trong ánh đèn sáng dầu di động cầm tay chao đảo. Đây là cơ hội những kinh doanh nhỏ ở những ngôi chợ vào phố ra đựng hàng về bán. Bao gồm cả những tiểu thương nhỏ lẻ có quầy hàng cố định và thắt chặt trong chợ Mơ cũng mua sắm chọn lựa vào giờ đồng hồ này. Phân phối mua sôi động như nuốm chỉ trong khoảng 2 giờ đồng hồ đeo tay là vãn. Vài bà chuyên lo việc bếp núc đảm đang một trong những con phố sát đấy cũng thường ra chợ phiên. Nó rẻ cơ mà tươi ngon hơn nhiều mua vào chợ.

Sau trong thời điểm 80, yêu cầu mua bán của dân phố tạo thêm khá nhiều. Phiên chợ ko còn đáp ứng một cách đầy đủ nữa. Bóng dáng của phiên chợ Mơ đổi khác toàn diện. Chợ sớm họp đủ cả 7 buổi sáng sớm trong tuần cho tới tận ngày tín đồ ta giải tỏa toàn bộ chợ cũ. Giờ thì chợ Mơ vẫn giữ lại tên cũ nhưng cố kỉnh vào đó là 1 trong tòa building cao ngất, lắp kính xanh lè. Bên trong bán thiết lập thế nào thì cũng ít tín đồ biết. Ví như chỉ trải qua mặt chợ thì mười người có đến chín tin tưởng rằng nó sẽ hệt như một Trung trung ương thương mại. Nhưng mà nếu như thế thì trung tâm thương mại trong phố và ở các khu căn hộ chung cư cao tầng thiếu thốn gì. Không độc nhất vô nhị thiết đề xuất vào chợ Mơ.

Ngày 4, ngày 9 là phiên chợ Bưởi. Chẳng biết như thế đã mấy trăm năm rồi? Chợ vẫn bao lần kiến thiết lại? không có bất kì ai nhớ. Lịch sử dân tộc cũng không để ý như đã từng có lần bỏ quên rất nhiều ngôi chợ, nếu như nó không gắn liền với một sự kiện nào đó. Cuộc chiến tranh gần đây nhất đã một lần đến gần kề cạnh chợ Bưởi. Ấy là đêm hôm 26.12.1972. Cái máy bay B52 của ko lực Mỹ rơi xuống xóm Ngọc Hà. Đường chim cất cánh chỉ bí quyết chợ không đầy một cây số. Ngôi xã Ngọc Hà với miếng xác “pháo đài bay” B52 trên hồ nước cho đến hiện thời vẫn là 1 trong niềm từ bỏ hào. Cho dù nó vẫn từng là 1 trong những tai họa với dân làng vào cái đêm tối ấy. Họa sĩ Mai Long mỗi khi chỉ con đường cho anh em khách khứa vào nhà vẫn lấy khu vực máy cất cánh rơi làm mốc: “Cứ đến hồ nước có xác máy bay B52, rẽ đề xuất một trăm mét là vào trong nhà tớ!”.


*

Tới giờ, phiên chợ Bưởi vẫn còn đó bán các loại con giống

Từ ngày số đông vùng khu đất trải lâu năm từ Nhật Tân, Nghĩa Đô mang đến Dịch Vọng, Mỹ Đình nhập vào Thủ đô, khiến cho vài quận bắt đầu nội thành, chợ Bưởi đột nhiên lọt thỏm vào ồn ã náo nhiệt chào bán mua phố phường. Không còn đông đúc theo phiên nữa. Khu vực chợ chủ yếu lèo tèo mái lá xưa cơ được thay bởi một bản vẽ xây dựng bề thế ngăn nắp rười rượi màu sơn xanh vỏ bưởi. Trông cũng khí ngại!

Nhưng chợ Bưởi trong trái tim dân phố thì vẫn không theo kịp cùng với lối “họp hành” hiện đại văn minh thương mại ấy. Cứ ngày 4, ngày 9 vẫn vui chân lên chợ. Tết còn có thêm phiên Rằm. Chợ phiên ấy không thể nằm gọn trong khuôn viên chợ bưởi nữa.

Chợ phiên trên phố, kỳ lạ thay, hiện giờ còn tấp nập hơn trước đây nhiều, mặc dù phiên chợ nào cũng có lực lượng đơn côi tự không còn lòng bởi vì nhiệm vụ. Đuổi đâu chạy đấy. Như lốt dầu loang, nó trải nhiều năm suốt con đường Hoàng Hoa Thám. Con phố huyết mạch từ mấy quận bắt đầu vào nội thành của thành phố lúc nào cũng có nguy cơ ùn tắc. Cây cảnh, cá cảnh, chim cảnh không thể là sản phẩm hiếm của những cửa hàng mặt phố. Những người bán dạo tập trung nhau đúng phiên chợ mà phân phối những thiết bị do bao gồm mình làm ra hoặc chứa buôn từ hầu hết vườn cảnh quanh thành phố. Phần nhiều khóm hoa nhài, hoa râm bụt được chằng buộc bởi những bàn tay lành nghề hẳn là rất yêu quý sản phẩm của mình và đầy lương tâm trách nhiệm với cỏ cây. Những bé cá kim cương sư tử vùng vẫy vào chậu thau ục ịch như lũ lợn đói trong khi chưa kịp say mê nghi với môi trường chật chội cảnh vẻ. Những con chim họa mi mộc bắt đầu mang trường đoản cú rừng núi về còn nhát sợ rúc lồng cho vỡ mũi. Người mua hồ hởi như được lộc, dù rằng những máy chim hoa cá do đó không phải ai cũng đủ tay nghề chăm sóc. Mà lại cũng chả cần. Năm ngày nữa lại có phiên chợ...

Một buổi chiều muộn mon 7 năm 2000, tôi kẹ vào thăm siêu thị họp trên con đường sau lưng bảo tàng Louvre ở hà thành Paris nước Pháp. Xập xệ những ô gần như dù. Hương thơm xúc xích tỏi hong khói, mùi hương pho-mát Camembeur, mùi hương rượu vang đóng trong bịch giấy pha trộn mùi thuốc lá hút bởi tẩu gỗ cay xè giữa city phồn hoa bậc nhất châu Âu. Chợt gặp ở đấy một cô bé Việt còn cực kỳ trẻ đứng phân phối hàng. Quầy hàng của cô bao hàm mảnh thổ cẩm, vài ba cây sáo trúc, mấy chiếc lọ đánh mài cùng những con tò he bằng sứ. đường nét mặt cô nàng tần tảo không không giống gì làm việc quê nhà. Thậm chí còn hao hao những cô nàng bán cây sinh sống phiên chợ Bưởi. Bao gồm khác chăng chỉ sống mớ hàng hóa của cô hoàn toàn là đồ vật mỹ nghệ. Người việt nam trong nước ko dùng đông đảo thứ ấy.

Hỏi ra new biết, kia cũng là một trong những chợ phiên tự mấy nuốm kỷ nay rồi. Mặc mang đến chiến tranh, thiên tai và những đổi khác thần tốc về lối sống của một làng mạc hội công nghiệp, chợ phiên vẫn tồn tại sống nhiều thành phố lớn châu Âu. Chẳng cứ gì Paris.

Xem thêm: Câu Nói Về Sự Thất Vọng - Những Trong Cuộc Sống Để Cố Gắng Hơn

Vạn dặm xa vẫn là những phiên chợ quê mùa ấm áp hình như đã tạo nên con fan đủ từ tin cùng nghị lực nhằm sống ở địa điểm lạ lẫm? Là cứ lừng khừng như thế...