Editor: Yuhina "Ta biết Bob là đứa trẻ em ngoan nhất." Thời tiểu Niệm bắt gặp bộ dáng vẻ này của hắn mà đùng một cái cảm thấy quan trọng đau lòng, bởi vậy vào nháy mắt, cô có cảm giác kích động mong đáp ứng, có thể là vào tiềm thức, cô xúc cảm mình càng thích hợp chăm lo đứa nhỏ nhắn này hơn so với Đường Nghệ đi. "Làm chị em con." Bob chú ý siết tay áo của cô. Thời tè Niệm lấy lời đáp ứng nhu cầu sắp bật thốt lên nuốt xuống, vẫn chính là nói rằng, "Như vậy đi, Bob, chờ sau này mẹ nhỏ tới đón con, hai người cố gắng thương lượng, nếu như như chị em con cũng đồng ý để bé ở lại đây, vậy a di đang làm mẹ của con, đạt được không" Khuôn mặt bé dại của Bob mang theo sự thất vọng, dẫu vậy vẫn gật gật đầu, "Tốt." "Thật ngoan." Thời tè Niệm mỉm mỉm cười nói, không hề nói mang lại Bob biết chuyện đã tìm được Đường Nghệ, trạng thái bây chừ của Đường Nghệ không say đắm hợp lộ diện trước mặt con trai của mình, tốt nhất định yêu cầu cai được nghiện, tất cả một diện mạo trẻ trung và tràn trề sức khỏe mới rất có thể xuất hiện. Chú ý dáng vẻ thất vọng của Bob, Thời tiểu Niệm gửi tay sờ sờ khuôn mặt bé dại của hắn, ôn nhu nói, "Được rồi, chớ buồn, quan sát tay nhỏ dại của bé này, đi, a di dẫn bé đi cọ tay." Thời đái Niệm dẫn hắn đi tới bồn rửa tay, cụ tay nhỏ tuổi của hắn đặt phía bên dưới vòi nước, Bob đứng sống nơi đó vẫn nhìn cô, ước ao nói lại thôi. Thời đái Niệm ko nhịn được hỏi, "Tại sao con lại mong ta làm bà bầu của con" Bob tùy ý để cô lau tay cho mình, chú ý cô rất lâu mới nói, "Ngài, fan tốt, con, bé thích ngàii." Hắn nói từng chữ từng chữ một, từng một chữ số đông dùng hết khí lực nhằm nói. Nói xong, phương diện Bob lại đỏ. Dễ dàng thẹn thùng như vậy. Thời tiểu Niệm nắn nắn khuôn mặt nhỏ tuổi của hắn, "Ta cũng mê say con." "…" mặt Bob càng đỏ hơn, cô ôm hắn ra đi ngoài, "Đi thôi, nhỏ đã đùa được một thời điểm lâu rồi, bây chừ đi về phòng nghỉ ngở, ta đi với con, đã đạt được hay không" "Ừ." Bob cần sử dụng sức mà gật đầu, ngoan ngoãn theo cô tách đi. Thời đái Niệm ở vị trí này chiếu núm Bob, một bên khác, Cung Âu ra đi từ phòng nhốt Đường Nghệ, ra ngoài sân, cả người đắm chìm ngập trong ánh khía cạnh trời, loại bóng được kéo thật dài, mái tóc ngắn màu đen được dát lên một tầng tia nắng vàng mượt mại, hắn đứng ở chỗ đó, một tay đút sinh sống trong túi quần, trên khuôn phương diện với phần lớn đường nét thâm thúy không thể có một chút cảm giác gì, đôi con ngươi đen lãnh đạm nhìn về phía trước. "Thiếu gia." Phong Đức tăng trưởng phía trước, đứng phía sau Cung Âu. "Tạm thời không phải nói đến Thời tè Niệm hầu hết gì Đường Nghệ vừa mới nói." Cung Âu thờ ơ phân phó. "Minh bạch, thiếu hụt gia." Phong Đức gật đầu, Cung Âu chuyển mâu quan sát về phía ông, "Mặt khác, bước đầu từ từ bây giờ ông không bắt buộc sống ở chỗ này, đi làm một chuyện cho tôi, lưu giữ kỹ, phải thần ngần ngừ quỷ ko hay." "Vâng, thiếu hụt gia." Phong Đức nhận lệnh. Cung Âu ngoắc ngoắc tay, nhằm Phong Đức trở về phía trước, hắn nghiêng khía cạnh sang bên tai Phong Đức nói bé dại mệnh lệnh của chính bản thân mình cho ông nghe, Phong Đức nghe được cảm giác sửng nóng vài giây, sau đó nói, "Tôi hiểu, tôi sẽ có tác dụng theo." "Đi thôi." Cung Âu để Phong Đức đi xuống, đi 1 mình về phía kho bãi cỏ, trước mặt là một trong mảng ánh nắng rực rỡ, đôi bé ngươi đen thâm thúy không nhận thấy đáy, môi mỏng dính mím lại. Khôn cùng lâu, Cung Âu new quay người rời đi, đi về phía cửa chính. Hắn lấn sân vào thư phòng, trà chiều, bánh ngọt với bánh bích quy đã được chuẩn bị sẵn ở khu vực đó, tuy nhiên không thấy bóng hình Thời tè Niệm đâu, lần thứ nhất Cugn Âu không thèm xem xét mỹ thực trước mắt, cơ mà quay tín đồ đi ra ngoài. Thời đái Niệm vừa bắt đầu dỗ Bob ngủ, bây giờ cô vẫn nhẹ nhàng tạm dừng hoạt động phòng ngủ lại, vừa ngước đầu lên đã thấy khuôn khía cạnh âm trầm của Cung Âu trường đoản cú đằng xa đi tới. "Thế như thế nào rồi" Thời tiểu Niệm hỏi. Cung Âu xa xa mà chú ý cô, bỗng nhiên tăng nhanh bước đi lên, nhanh chân trở về phía cô, ôm cô vào trong lòng, bàn tay nhỏ nhắn dài đè ngơi nghỉ trên sống lưng của cô quan trọng đặc biệt chặt, hô hấp gồm chút trầm trọng. Hắn ôm bất thình lình khiến cho Thời tiểu Niệm sửng sốt một chút, cô tùy ý để hắn ôm, tay cứng trong nhị giây rồi nâng lên vỗ vỗ lưng của hắn, "Làm sao vậy, Cung Âu" không hẳn đi hỏi chuyện Đường Nghệ sao, tại sao trở về lại có bộ dáng vẻ này. "Đột nhiên ý muốn ôm em." Cung Âu ôm cô nói, bàn tay xoa tóc của cô, cúi đầu nhẹ nhàng hôn xuống, nhắm hai con mắt thâm thúy lại. Thời đái Niệm bị tầm vóc như vậy của Cung Âu tạo cho kinh ngạc, "Cung Âu, anh làm sao vậy, anh sẽ hỏi được đồ vật gi rồi à, cô ta phần đông nói rồi à" Cung Âu ôm siết lấy cô ko lên tiếng. Hồi lâu, Cung Âu new thả Thời tiểu Niệm ra, rẻ mâu nhìn chằm chằm vào cô, khóe môi ngoắc ngoắc, khoái chí nói, "Ai dám nói láo lếu ở trước phương diện anh, dĩ nhiên là đồ vật gi cô ta cũng số đông khai báo." "Đến thuộc thì bảy năm kia đã xẩy ra chuyện gì" Thời tiểu Niệm hỏi. Đường Nghệ phân tích và lý giải rõ sao, Đường Nghệ vẫn biết chuyện mẫu kẹp tóc kia không Cung Âu dừng chân ở cô, môi mỏng manh khẽ nhếch, nói, "Bây giờ chưa thể nói cho em biết được, em hóng một thời gian nữa." "Tại sao" Thời tiểu Niệm không rõ, sao hiện thời không thể nói đến cô biết, " Đến thuộc thì lúc đó đã xảy ra chuyện gì" "Chờ một thời hạn nữa." "Chờ bao lâu" "5, 6, 7, 8, 9, 10 ngày nữa đi." "…" Thời đái Niệm chú ý ra, hắn là đang vậy ý đùa bỡn cô, cô quan sát vào hai con mắt kia của hắn, mím mím môi, vờ vịt không xem xét nói, "Quên đi, kỳ thực em cũng không thực sự quan tâm lúc ấy đã xẩy ra chuyện gì, dù sao tín đồ bị tổn thất lớn số 1 cũng không hẳn là em." "…" Cung Âu quan sát cô một chút, ko nói gì, người phụ thuộc bức tường mặt cạnh. Thời tè Niệm đi tới, thấy hắn thiệt sự không định nói thì đành yêu cầu thôi, thiệt là, ngày hôm đó là 1 ngày đặc biệt, chẳng lẽ bạn lên giường Cung Âu không hẳn là Đường Nghệ, còn có, đó gồm phải là một người phụ nữ? hắn mong muốn gạt cô? tốt là ngày hôm đó đã xẩy ra chuyện gì nhưng cô chẳng thể tiếp thu được. Cung Âu chuyển tay ra kéo cô, đẩy cô lên trên mặt tường, một tay dìm ở bên trên đỉnh đầu của cô, thấp mâu nhìn chằm chằm vào cô. "…" Ạch, bất ngờ đột ngột dùng kabedon(*) là gồm ý gì.(*) Kabedon: Đó là lúc một fan nghiêng bạn về phía fan khác đang dựa vào tường, tay phòng lên tường (thường là 1 tay) với rồi …DON(như là âm nhạc đánh vào một mặt phẳng cứng), tạo cho một cảm hứng rất hứng khởi, yêu thích (thường là với các cô gái). Kabe-don bước đầu trở nên danh tiếng từ manga với phim “L-DK” trình chiếu trong tháng 4 năm 2014. Thời tè Niệm nháy mắt mấy cái, ngửng đầu lên quan sát về phía hắn, "Anh mong làm gì" "Đột nhiên rất mong mỏi nhìn em." Cung Âu chú ý cô nói, ngôn ngữ trầm thấp từ tính, ánh mắt thâm trầm. "Anh làm thế nào vậy a" Thời đái Niệm không hiểu gì mà nhìn hắn, đùng một phát có chút lo lắng, "Cung Âu, không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ, Đường Nghệ đang nói cái gì, nhằm em đi hỏi cô ta." Thời đái Niệm tảo người mong muốn đi, lại bị Cung Âu kéo trở lại, Cung Âu nhìn chăm chăm vào cô, "Em gấp chiếc gì, sẽ nói là mấy ngày nữa đang nói mang đến em biết rồi mà, lặng tâm, anh đang nói cho em biết." "Qua mấy ngày nữa và hiện tại nói mang lại em biết thì khác nhau ở chỗ nào à" kín cái gì mà túng bấn mật. "Có, phương thức không giống nhau." Cung Âu trầm tốt nói. "…" Nói thì còn có cái cách làm gì. "Em không phải tìm Đường Nghệ, anh đã đưa cô ta đi cai nghiện." Cung Âu trầm rẻ nói, vẻ khía cạnh của Thời đái Niệm hoang mang mà nhìn hắn, "Nhanh như vậy, cô ta nghiện khôn xiết nặng à" "Theo một người bầy ông nghiện những bốn năm, em thử nói xem" Cung Âu hỏi ngược lại. Thời đái Niệm chú ý hắn, đắng cay nói, "Thật băn khoăn có nên nói là Đường Nghệ đáng thương hay không, Cung Âu, gồm chuyện em ước ao thương lượng cùng với anh một hồi." Cô sẵn sàng muốn thủ thỉ Bob ước ao nhận cô là người mẹ ra, nghe ý kiến của Cung Âu một chút. "Nói mang lại đây, anh cũng đều có sự kiện bắt buộc nói cùng với em." Cung Âu đứng trước khía cạnh cô nói. "Chuyện gì" "Đường Nghệ nói chỉ việc anh giao bé cho cô ta, buông tha mang đến cô ta, cô ta liền nói rõ đầy đủ chuyện xảy ra trên tàu vào bảy năm trước ra mang lại anh biết." Cung Âu nói, tiếng nói của một dân tộc trầm thấp. "Vậy anh" Thời đái Niệm lập tức trở nên khẩn trương. "Đương nhiên là anh đồng ý rồi." Cung Âu câu môi, "Đây là cọc sắm sửa có lợi nhất so với anh, anh biết được chuyện anh hy vọng biết, càng xử lý được chuyện của người con ghẻ này, vì sao anh ko đồng ý" "…" Thời tiểu Niệm ngạc nhiên mà nhìn hắn, "Bob chưa hẳn là bé ghẻ, hắn đã bảo đảm cho tè Quỳ." "Hắn chưa hẳn thì ai phải" Cung Âu ôm chầm đem bờ vai của cô, "Ai nên phụ trách dưỡng dục đứa con ghẻ này thì người ấy phải chịu trách nhiệm, cho dù em gồm bận tâm thế nào đi chăng nữa thì cũng chưa hẳn là chị em ruột của hắn, không chỉ có thế hắn còn tước đoạt đoạt thời hạn em giành cho anh. Anh chịu đựng giúp chị em hắn cai nghiện đã là nhiệt thành quan tâm hỗ trợ rồi, coi như là đáp lại việc hắn đã đảm bảo tiểu Qùy." "…" Cai nghiện, chưa hẳn là cũng chính vì hắn chỉ tưởng tượng ra cái loại thống khổ kia thôi là đang hưng phấn rồi sao, sao hiện giờ lại ra vẻ đạo đức như vậy. "Còn em bắt buộc tránh xa cái người con ghẻ dễ có tác dụng tổn thương người khác càng xa càng tốt" "…" "Đúng rồi, vừa nãy em ước ao nói gì" Cung Âu ôm cô hỏi, trở về phía thư phòng. Thời tè Niệm lắc đầu một cái, "Không tất cả gì." giả dụ Cung Âu đã thỏa mãn nhu cầu Đường Nghệ, Đường Nghệ cũng trở thành đưa đi cai nghiện, vậy thì vụ việc này cũng cấp thiết cứu vãn được nữa, thôi cứ bởi vậy đi. Triệu chứng của Đường Nghệ do đó mà vẫn tồn tại muốn Bob, nói cầm nào thì cũng coi như là có một chút lương trung tâm của người làm mẹ, chỉ cần có thể cai nghiện thành công xuất sắc hẳn là sẽ không còn bạc đãi đứa bé. Thời tiểu Niệm chỉ rất có thể nghĩ như vậy, vừa lưu giữ tới góc nhìn tha thiết mong chờ của Bob khi nhìn cô, thì cô lại sở hữu chút nhức lòng. Cô được Cung Âu ôm về phía trước, hai người rất nhanh chuyển sang những đề bài khác. Cách đây không xa, cửa ngõ phòng vẫn được đóng chặt giờ khắc này bị hé ra một chút, một thân ảnh nho nhỏ đứng ngơi nghỉ cửa, đôi mắt từ vào khe cửa chú ý bóng lưng đàn họ tránh đi, khóe môi ở co quắp, hàm răng gặm rất chặt, trong đôi mắt tối tăm nhàn nổi lên ánh sáng hung ác, tràn đầy địch ý. Tay nhỏ dại bên cạnh bạn nắm chặt thành quyền, cố thật chặt. Cung Âu chưa bao giờ phải băn khoăn lo lắng về hiệu suất thao tác của Phong Đức, chỉ một tuần lễ ngắn ngủi, Phong Đức đã xong xuôi chuyện nhưng Cung Âu giao phó. "Người cũng đã tụ tập" Trên con đường nhỏ tuổi uốn lượn của đế quốc pháo đài, Cung Âu cầm một phần tập tin kí tên, ký hoàn thành giao đến Phong Đức mặt cạnh, Phong Đức dấn lấy nói, "Đúng, đã và đang tụ tập." "Lúc nào thì có thể bắt đầu" Cung Âu hỏi. "Có mấy bạn còn đang ở bên trên phi cơ, lần này rất có thể tập hợp được không ít người vì vậy thực sự chưa phải là chuyện dễ dàng dàng, hơn thế nữa có mấy người cũng đã qua đời, bọn họ phải kiếm tìm người giống như đóng thế." Phong Đức đi theo phía sau Cung Âu nói. "Vậy thì mau chóng." Cung Âu nói, một mình đi về phía trước, "Mấy ngày nay, chỉ cần phải có cơ hội là Thời tiểu Niệm lại hỏi đông hỏi tây, cứ tiếp tục như thế, sau trước gì cô ấy cũng biến thành tức giận cùng với tôi." chính vì hắn ko nói cho cô biết đến cùng thì bảy năm ngoái đã xảy ra chuyện gì. Nghe vậy, Phong Đức cười cười, "Đều là như vậy, trước tiên đề nghị áp chế, mới hoàn toàn có thể đưa đến hiệu quả tốt nhất." "Đã áp chế đủ rồi, ông mau chòng xong xuôi mọi chuyện đi, đừng liên tiếp để công ty chúng tôi chờ nữa" Cung Âu nói một bí quyết lạnh lùng. "Vâng, thiếu hụt gia." Hai tín đồ đi trên tuyến đường nhỏ, bỗng nhiên nghe cho một trận âm thanh lo ngại truyền đến, "Holy thiếu thốn gia, cậu chạy chậm rãi một chút, hóng tôi."Bạn sẽ đọc truyện trên Net


Bạn đang xem: Tổng tài ở trên tôi ở dưới

Truyen.com.vn
Chương 539: Trịnh Mẫn Quân vẫn tỏ vẻ xem thường: “Không có lửa làm sao có khói, nếu chưa hẳn có cái gì đấy thì sao lại có mấ

Nguyên tác: (Tổng tài vi thượng, tôi vi hạ) 總裁在上我在下Nhóm dịch: Lục Phong Hội, Truyện FULLCouple: Cung Âu & Thời tè Niệm

“Có bầu với tôi rồi mà lại còn mong mỏi bỏ đi?”Hắn cưng cửng quyết bắt cô yêu cầu giao ra đứa con cô vẫn sinh mang đến hắn vào tía năm trước. Không chịu đựng một lần, hắn lại ép thêm một bận.

Tổng tài bỏ mặc thủ đoạn cố đoạt được tình yêu, cô tìm đầy đủ mọi cách để kháng cự, bấu víu để né ra. Được rồi, con của hắn cô đang trả mang lại hắn, mà lại cô đang đi! cố kỉnh mà hắn vẫn không hài lòng, cần sử dụng sức ném cô lên giường cùng tiếng hét:

“Cô gái, ta mong mỏi sinh thêm một đứa!”


Bài liên quan
*

Cô bà xã Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp của mình
*

Trùng Sinh Cao Môn Đích con gái
*

Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
*

thiếu thốn Gia Bị quăng quật Rơi
*

bạn nữ hoàng lời đồn
cùng mọi người trong nhà viết mẩu truyện của họ
tín đồ Phiên Dịch
Lấy ông xã Bạc Tỷ
Bình luận
Ads Sidebar
Danh ngôn hay
Tiền tệ bạc là phương tiện của người thông minh, là mục đích của rất nhiều kẻ dở người ngốc.
Thể các loại Sách
Ẩm thực - làm bếp ăn
Cổ Tích - Thần Thoại
Công Nghệ Thông Tin
ĐH Bách Khoa HCM
ĐH Bách Khoa HN
ĐH Khoa Học tự nhiên HCM
ĐH tài chính - ĐHQG Hà Nội
ĐH kinh tế tài chính Quốc Dân
ĐH ngoại Thương
Học nước ngoài Ngữ
Hồi ký - Tuỳ Bút
Huyền túng bấn - đưa Tưởng
HV technology BCVT
Khác
Khoa học - Kỹ Thuật
Kiếm Hiệp - Tiên Hiệp
Kiến Trúc - Xây Dựng
Kinh Tế - quản Lý
Lịch Sử - chủ yếu Trị
Marketing - phân phối hàng
Nông - Lâm - Ngư
Phiêu giữ - Mạo Hiểm
Tài Liệu học Tập
Tâm Lý - kỹ năng Sống
Thể Thao - Nghệ Thuật
Thư Viện Pháp Luật
Tiểu Thuyết Phương Tây
Tiểu Thuyết Trung Quốc
Triết Học
Trinh Thám - Hình Sự
Truyện cười - Tiếu Lâm
Truyện Ma - Truyện tởm Dị
Truyện Ngắn - Ngôn Tình
Truyên Teen - Tuổi học Trò
Truyện Tranh
Tử Vi - Phong Thủy
Văn Hóa - Tôn Giáo
Văn học tập Việt Nam
Y học tập - sức Khỏe
Ads Footer
Kinh
Cac.Net website đang sử dụng AI để biên tập nội dung từ bỏ động. Công ty chúng tôi tuyên bố không đồng ý trách nhiệm với ngôn từ tự động. Xin quan tâm đến trước khi tham khảo nội dung.


Xem thêm: Cách Quản Lý Chi Tiêu Gia Đình 1 Tháng Trong Gia Đình, Gia Đình Tằn Tiện 18 Triệu Đồng Một Tháng

Vui lòng nhập mật khẩu nhằm tiếp tục